Lâm Hổ ỷ mình là nguyên lão hai triều mà dám kiêu ngạo như vậy. Ông ta có thế lực hùng hậu trong triều, môn sinh đông đảo. Gả bất kỳ công chúa nào qua đó, chẳng phải đều sống không bằng chết sao? Vốn dĩ không nên hòa thân với Thiên Lang quốc. Trong mắt Lâm Hổ, đó chỉ là một chuyện nhỏ, một công chúa không được coi trọng cũng đáng để làm to chuyện sao?
An Tây Nguyệt cũng quỳ xuống, nhìn bộ dạng của Ô Đạt Ngu, nhất thời liên tưởng đến tên khốn mà Lâm Uyển đã luôn miệng chửi rủa khi phát điên, thầm nghĩ:
"Trước đây mình đoán đại ca có thể không phải con ruột của phụ thân. Nếu Ô Đạt Ngu là Ô Vương Bát, đại ca cũng không thể là con của Ô Đạt Ngu, vì tướng mạo đại ca tuy không xuất chúng nhưng cũng tuấn tú. Vậy cha ruột của đại ca rốt cuộc là ai?"
An Tây Nguyệt lén đưa mắt nhìn về phía Lâm thừa tướng đang mặt lạnh như tiền. Lâm phủ của họ rốt cuộc có bí mật gì mà khiến Lâm Uyển phải trốn đi?
An Tây Nguyệt cẩn thận quan sát, Lâm thừa tướng hôm nay có vẻ khác với những lần nàng gặp trước đây. Khác ở đâu thì lại không nói rõ được.
Lâm tướng vẫn ngạo nghễ đứng đó, dám nhìn thẳng vào mắt Hoàng đế.
Phúc công công mệt đến toát mồ hôi, thấy không khí trong điện càng thêm kỳ quái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT