Trong phòng, Lý Vân Nhi nằm trên giường không một chút sinh khí. Vì hơi thở yếu ớt, trong miệng nàng được ngậm một lát nhân sâm. Vết độc màu đỏ máu trên mặt trông vô cùng ghê tởm.
An Tây Nguyệt vừa bước vào phòng đã ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc. Sau khi được xử lý, vết thương của Lý Vân Nhi về cơ bản không còn đáng ngại, nhưng nàng đã trúng độc rất sâu, trong cơ thể có ít nhất một trăm loại độc tố. Nhưng không hiểu vì sao, một người đáng lẽ đã chết như nàng, lại vẫn còn một hơi thở.
Mai Tông Chính lắc đầu, thở dài:
"Không có ý chí cầu sinh, dù có chữa khỏi cũng chỉ là một cái xác không hồn."
Vũ Văn Tĩnh bình thường vốn tùy tiện, mặt dày mày dạn, nhưng thấy cảnh này cũng không khỏi đỏ hoe mắt. Hắn và Mai Tông Chính đều có nghiên cứu sâu về độc, ước tính trên người Lý Vân Nhi có ít nhất một trăm loại độc tố, vậy mà đến hôm nay nàng vẫn còn sống, quả là một chuyện khó tin.
Vũ Văn Tĩnh và Mai Thư Thanh thảo luận một lúc, đoán rằng có lẽ do Song Tử Cổ và các loại độc tố khác trong cơ thể Lý Vân Nhi kìm hãm lẫn nhau, nên nàng mới không nguy hiểm đến tính mạng. Tuy nhiên, ý chí sống sót của Lý Vân Nhi rất mong manh, nếu nàng không muốn sống, không ai có thể cứu được nàng.
Mai Tông Chính dặn dò An Tây Nguyệt vài câu rồi ra khỏi phòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT