An Tây Nguyệt quay lại liếc nhìn Thiên Nhai, lạnh lùng nói:
"Ngài vì chút thù hận, chút oán hờn trong lòng mà hại cả đời một người vô tội. Ngoại tổ phụ ta nợ ngài một đời, ngài cũng hận ông ấy một đời, nhưng đó là ân oán giữa hai người. Tại sao ngài lại vì tư oán của mình mà hủy hoại cuộc đời người khác? Ngài thật ích kỷ, máu lạnh, vô tình! Ngài đừng quên năm xưa ai đã cứu ngài. Nếu không có ngoại tổ phụ ta, ngài đã sớm đi gặp Diêm Vương rồi. Nếu ngoại tổ phụ ta biết cứu ngài sẽ khiến ngài đi hại nhiều người như vậy, có lẽ ban đầu ông ấy đã không nên cứu. Ngài coi thường mạng người khác, nhưng từ ngày cứu ngài, mấy chục năm qua ngoại tổ phụ ta vẫn luôn lo lắng, thương xót cho ngài. Còn ngài thì sao? Ngài đã làm những gì khiến ông ấy đau lòng? Cả thiên hạ này, ngài là người oan ức nhất, vô tội nhất, đáng thương nhất sao? Còn Lý Vân Nhi thì sao? Nàng không làm chuyện thương thiên hại lý, chỉ vì cơ thể nàng đặc biệt, máu của nàng đặc biệt, mà bị ngài chọn làm con quái vật để nuôi cổ độc. Ngài nghĩ mình thảm thương lắm sao, nên có thể tùy ý chà đạp mạng sống, chi phối cuộc đời của nàng?"
An Tây Nguyệt tức giận vô cùng, tại sao Lý Vân Nhi lại phải chịu khổ sở như vậy.
Thiên Nhai nhìn cô nương miệng lưỡi sắc bén trước mặt, ánh mắt đầy phẫn nộ:
"Bản tôn không ngại giết thêm một kẻ như ngươi."
Ánh mắt An Tây Nguyệt sắc lạnh, nàng lạnh lùng đáp:
"Lão quái vật, nếu ngài có bản lĩnh, bây giờ hãy giết ta đi. Ra tay tàn nhẫn một chút, tốt nhất đừng làm ô danh Độc Tôn của ngài."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play