Lâm Tĩnh Nhàn vừa nghe có rắn độc, quay đầu lại quả nhiên thấy dưới lớp áo đỏ tươi là mấy con rắn nhỏ ghê tởm, trong miệng còn thè lưỡi, cái đầu nhỏ đang ngó nghiêng, trông rất có linh tính.
Lập tức, Lâm Tĩnh Nhàn sợ hãi nhào vào lòng Nam Cung Hạo, hét lên thất thanh.
Trong lòng Nam Cung Hạo đột nhiên có thêm một nữ nhân, mày hắn nhíu chặt lại. Nếu là An Tây Nguyệt, hắn còn có thể miễn cưỡng chấp nhận.
Nghĩ đến đây, Nam Cung Hạo chỉ muốn tự tát mình một cái. Vừa rồi còn ghét bỏ, sao bây giờ lại bất giác nghĩ đến nàng? Lại nhìn nữ nhân nhỏ bé yếu ớt trong lòng, mắt sưng đỏ, lớp trang điểm cũng đã nhòe đi, lại còn nhát gan, hắn nhất thời không thể nào thích nổi. Trước kia, hắn đã từng ám chỉ với Lâm thừa tướng, nếu Lâm phủ giúp hắn lên ngôi, ngôi vị hoàng hậu tương lai nhất định sẽ dành cho tiểu thư Lâm phủ.
Lúc này, hắn cũng không thể tùy tiện đẩy Lâm Tĩnh Nhàn ra, chỉ có thể dịu dàng ôm lấy nàng, vỗ về an ủi. Giọng Nam Cung Hạo ngọt ngào như mật, nếu là nữ tử khác, chắc chắn sẽ chìm đắm trong sự dịu dàng của hắn, tiếc là Lâm Tĩnh Nhàn đã sớm có người trong lòng.
Vì vậy, Lâm Tĩnh Nhàn vẫn đúng lúc giãy ra khỏi vòng tay Nam Cung Hạo, ngượng ngùng liếc đi nơi khác.
Lâm Tĩnh Nhàn vẫn luôn biết tiếng tăm hiền đức của Tứ hoàng tử, hơn nữa trong các hoàng tử, ngài là người dịu dàng và dễ gần nhất, tướng mạo cũng tuấn tú phi phàm. Khi ở nhà, tổ phụ từng nhắc nhở nàng phải tìm cơ hội gần gũi với Tứ hoàng tử hơn. Tứ hoàng tử cũng rất dễ gần, nhưng người tốt đến mấy cũng không bằng người trong lòng nàng, vì vậy nàng rất không vui. Mãi cho đến khi đại ca nàng bị thương, gia tộc yêu cầu một nữ tử nhỏ bé như nàng phải gánh vác sứ mệnh của gia tộc, nàng mới cảm thấy sợ hãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT