Bây giờ Nam Cung Hạo mới hiểu, An Tây Nguyệt vẫn luôn ở thành Tấn. Hắn nhìn chằm chằm An Tây Nguyệt, thầm nghĩ, điều kỳ lạ là Nam Cung Nguyên Dập rõ ràng đang ở Thiên Lang quốc, lần này trở về không thẳng đường về kinh mà lại rẽ đến thành Tấn, chẳng lẽ là vì An Tây Nguyệt? Nghĩ đến đây, lòng Nam Cung Hạo dâng lên một cảm giác khó chịu, như thể thứ vốn thuộc về mình đã bị người khác cướp mất. Hắn lại nghĩ, chẳng lẽ nàng cũng bị Nam Cung Cẩm bắt cóc? Lúc vào cửa, Vũ Văn Tĩnh có nhắc đến một đám người mặc trang phục dị tộc, xem ra đã có chuyện gì đó xảy ra, chẳng lẽ An Tây Nguyệt đã bị. . . ?
Nam Cung Hạo nhất thời cảm thấy tiếc nuối, thầm nghĩ, một mỹ nhân như vậy, thật sự đã bị hủy hoại rồi sao?
Trong lúc tâm tư Nam Cung Hạo trăm mối ngổn ngang, Nam Cung Nguyên Dập đã ôm An Tây Nguyệt vào lòng đi ra ngoài, lạnh lùng ra lệnh cho đám binh lính đi theo:
"Lập tức truy tìm tung tích của đám người dị tộc đi cùng Lục hoàng tử."
An Tây Nguyệt không biết những người có mặt đã suy diễn về nàng không biết bao nhiêu lần, thấy hành động của Nam Cung Nguyên Dập, nàng vẫn có chút không tự nhiên:
"Thế tử, ngài thả ta xuống trước đi, ta không bị thương, chỉ ngã một cái thôi."
"Không sao cái gì? Áo cũng rách rồi, mau quấn cho kỹ vào, ở đây bao nhiêu người, lỡ như bị nhìn thấy thì phải làm sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT