Từ khi theo học An Đình Hiên, An Đình Duẫn đã được dạy một phương pháp đặc biệt. Cậu bé thực ra không hề ngốc nghếch, mà do dây thanh quản bẩm sinh có khiếm khuyết, lại thêm chứng tự kỷ từ nhỏ nên tính cách rất cô độc. Sau này, Mai Vân Lạc kiên trì dạy cậu đọc sách, viết chữ, dành rất nhiều tâm huyết. Mới năm tuổi, cậu đã có thể tự mình đọc hết một cuốn y thư.
An Tây Nguyệt nghe đệ đệ nói vậy, hốc mắt đỏ hoe, ngấn lệ. Cả kiếp trước lẫn kiếp này, nàng chưa từng biết rằng đệ đệ thực ra hiểu hết mọi chuyện. Là nàng, người tỷ tỷ này, đã lơ là đệ ấy, ngu ngốc cho rằng đệ ấy có vấn đề về trí tuệ như bao người khác.
"Duẫn Nhi đừng sợ, mẹ sẽ khỏe lại thôi."
Một lát sau, Vũ Văn Tĩnh bắt đầu kiểm tra tình trạng sức khỏe của An Đình Duẫn, phát hiện cậu bé không có dấu hiệu trúng độc. Loại mẫu tử cổ độc này không gây nguy hiểm đến tính mạng của nam giới, nhưng vẫn có chút ảnh hưởng. Hắn liền trêu chọc:
"Tiểu tử ngươi còn tinh ranh hơn cả tỷ tỷ ngươi. Đồ đệ này, bổn y tiên nhận."
Nói rồi, Vũ Văn Tĩnh véo má phúng phính của An Đình Duẫn. "Mẹ ngươi hôn mê là vì cổ độc trong người bị kích hoạt. Cổ là một loại âm vật có sinh mệnh. Hiện tại, vi sư chỉ có thể tạm thời áp chế cổ độc, khiến chúng rơi vào trạng thái ngủ đông, vì vậy mẹ ngươi cũng theo đó mà ngủ say. Bây giờ bà ấy chẳng khác gì người thực vật. Nhưng phải trừ độc càng sớm càng tốt, nếu không ta cũng không biết khi nào cổ độc sẽ tái phát, nghe rõ chưa?" An Đình Duẫn lặng lẽ gật đầu, nhưng lại né tránh bàn tay đang véo má mình của Vũ Văn Tĩnh. Tuy là sư phụ, nhưng cũng thật phiền phức. Cậu có chút hối hận khi nhận một kẻ cà lơ phất phơ như vậy làm thầy. Nhưng vì mẹ, mọi thứ đều đáng giá. Tỷ tỷ nói Phiêu Miểu sơn trang rất lợi hại.
Y tiên? Hắn mà là y tiên ư, đùa chắc. An Đình Duẫn liếc mắt lạnh lùng, rõ ràng không tin.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT