Dù Vũ Văn Tĩnh đã sớm coi Nam Cung Nguyên Dập là bạn thân, nhưng ai động đến sách của hắn thì tuyệt đối không được, bởi vì quyển sách này có ý nghĩa vô cùng đặc biệt đối với hắn.
Lúc này, hắn tức đến nghiến răng kèn kẹt:
"Trả lại đây cho ta."
Nam Cung Nguyên Dập làm như không nghe thấy, nhẹ nhàng lật một trang. Nét chữ bên trong là chữ khải nhỏ nhắn, vừa nhìn đã biết không phải chữ của Vũ Văn Tĩnh. Trước đó hắn không để ý, chỉ nghĩ Vũ Văn Tĩnh là đệ tử chân truyền của Độc Thánh, những gì hắn viết có thể sẽ giúp ích cho An Tây Nguyệt, nên tiện tay lấy đi.
Trừ những phần do An Tây Nguyệt ghi chú, nét chữ ngay ngắn này quả thực rất đẹp. Chỉ là không biết là vị tiểu sư muội nào của hắn đã viết? Trong mắt Nam Cung Nguyên Dập loé lên vẻ giảo hoạt, khoé môi cong lên một đường cong đầy ẩn ý. Hắn liếc nhìn An Tây Nguyệt rồi mới nói:
"Ngươi vừa nói có chuyện muốn nhờ bạn của ta giúp đỡ."
An Tây Nguyệt ban đầu còn tưởng hắn không nghe thấy, hoặc có nghe cũng không để trong lòng, sắc mặt đột nhiên hơi sững lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play