Lúc này, Phạm Di chính là một thiếu nữ hoài xuân ngây thơ, gương mặt nàng ửng hồng như hoa đào, lại tựa như đóa hướng dương rực rỡ trong nắng xuân.
Phạm Di nhìn vào đôi mắt trong veo của An Tây Nguyệt, lòng đầy nghi vấn. Nàng chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề này. Biết An Tây Nguyệt đang ám chỉ tương lai của mình và Thượng Quan Vũ, nàng đỏ mặt, kiên định nói:
"Một khi đã quyết, ta sẽ không thay đổi. Ta tin chỉ cần ta cố gắng, ta nhất định sẽ là người hạnh phúc nhất. Ở bên người mình thích chính là điều hạnh phúc nhất."
An Tây Nguyệt trong lòng kinh ngạc, câu nói này sao mà giống với quá khứ của họ đến thế. Nhưng rồi sau đó, mọi hy vọng cuối cùng đều hoá thành hận thù ngập trời.
Lúc này, nơi ánh đèn le lói xuất hiện một đôi nam nữ. Nam tử mặc cẩm bào màu xanh thẳm viền vàng, gương mặt tuấn tú trắng nõn, tóc đội kim quan. Ánh mắt hắn đong đầy tình ý nhìn nữ tử bên cạnh, khoé môi cũng nở nụ cười ôn nhuận như ngọc, tựa như chỉ cần người trong mắt hắn muốn trăng sao trên trời, hắn cũng sẽ hái xuống cho nàng.
Nữ tử kia mặc một bộ váy trắng, dáng vẻ thanh tú dịu dàng, hai lọn tóc mai bay phất phơ theo gió, trông thật linh tú đáng yêu. Nụ cười của nàng cũng ngọt ngào, dịu dàng, mọi sát khí trong mắt đều tan biến, hoá thành một dòng suối trong, giọng nói trong trẻo êm tai.
Xuyên qua đám đông, An Tây Nguyệt lập tức nhận ra Thượng Quan Vũ và nữ tử bên cạnh hắn ở phía xa. Trong lòng nàng dâng lên một cảm giác bất an, bởi vì nàng nhận ra nữ tử kia, tên là Thanh Đại, một kỹ nữ ở ca vũ phường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play