Chỉ thấy Thượng Quan Dao chạy đến thở hổn hển, trên tóc cài chuỗi ngọc tinh xảo, mặc một bộ váy ngắn thêu hoa màu hồng phấn, hai má ửng đỏ, đôi môi anh đào hé nụ cười vui vẻ.
An Tây Nguyệt liếc nhìn phía sau Thượng Quan Dao, sao lại chỉ có một mình con bé? Nha hoàn của Hộ Quốc Công phủ đâu rồi? Nghĩ lại, Thượng Quan Dao là hòn ngọc quý trên tay Hộ Quốc Công phủ, cả kinh đô không ai là không biết.
Đột nhiên, Thượng Quan Dao thấy An Đình Duẫn cũng ở đó, liền vui như nở hoa, chạy đến trước mặt An Đình Duẫn, vẫy đuôi mừng rỡ:
"A, An Đình Duẫn, cậu cũng đến hội đèn lồng à, tốt quá, thế là có người chơi với tớ rồi."
An Đình Duẫn thấy cô bé nhiệt tình như lửa, quan trọng nhất là cô bé quá ồn ào, cứ líu ríu nói không ngừng. Một đứa trẻ nhỏ như vậy lấy đâu ra nhiều chuyện để nói thế, cậu liền đảo mắt, vội vàng trốn sau lưng An Đình Hiên.
Thượng Quan Dao lại không buông tha cậu, chuỗi ngọc trên búi tóc kêu lách cách, cô bé gọi liên hồi:
"An Đình Duẫn, An Đình Duẫn. . ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT