Nhưng An Tây Tuyền gọi như vậy, không biết sẽ khiến bao nhiêu người cười vào mặt. Nếu chuyện này truyền ra ngoài, cả mấy phòng của An phủ đều sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ.
An Tây Lâm vốn đứng rất gần Kỷ Phù, lời nịnh hót của An Tây Tuyền không sót một chữ nào lọt vào tai Kỷ Phù. Lúc này lại thấy hai cô gái tướng mạo bình thường, lễ nghi cũng không có là An Tây Diễm và An Tây Tuyền lượn lờ trước mặt mình.
Lập tức, Kỷ Phù tức đến méo cả mặt, mũi như muốn phun ra lửa. Nhưng bà biết rõ ở nhà người khác không thể đánh mất sự cao quý và tu dưỡng của mình, nên chỉ nhếch môi cười mỉa, hoàn toàn lờ đi An Tây Diễm và An Tây Tuyền.
An Tây Lâm lúc này chỉ muốn đào một cái hố để chui xuống. Ả lạnh lùng lườm An Tây Tuyền và An Tây Diễm, thầm mắng chúng nó ngu hơn heo, chẳng lẽ không biết đây là An Tây Nguyệt cố tình khiêu khích sao? Còn hùa vào tham gia náo nhiệt làm gì.
Lúc này, ả cũng gấp đến nỗi không biết phải giải thích với cữu mẫu thế nào.
Ả biết rõ mình không đủ tư cách gả vào Lâm phủ, nên chưa bao giờ dám mơ tưởng. An Tây Nguyệt đáng ghét, lại dám cố tình vu khống ả trước mặt cữu mẫu, rốt cuộc nàng ta muốn gì?
Lúc này, lão phu nhân cũng bị hai đứa cháu gái của mình làm cho tức điên. Xem ra An phủ thật sự cần phải chỉnh đốn. Cho dù có phải dốc hết của cải, bà cũng phải chỉnh đốn lại An phủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT