Mai Vân Phong nhận lấy, hắn cũng có một chiếc y hệt, nhưng đã để lại ở biên ải. Hắn sao có thể để ý chứ, thì ra hắn và Vệ Minh Phượng vốn đã có duyên phận.
Lần đầu gặp mặt, nàng tưởng hắn là ma, còn cắn hắn một cái.
Vệ Minh Phượng của ngày xưa cũng giống hệt bây giờ, tính tình không hề thay đổi.
Bên dưới mặt nạ có treo một chiếc chuông nhỏ, bên trong dường như có vật gì đó lăn qua lăn lại. Mai Vân Phong hỏi: "Bên trong này là gì vậy?"
Vân Thư nhận lấy, mở một cái chốt giấu ở bên cạnh, chỉ thấy một viên đá nhỏ xuất hiện trước mắt hắn.
Vân Thư nói: "Là ngọc thạch. Đây là vật vị công tử kia để lại, tiểu thư vẫn luôn trân trọng cất giữ. Ngay cả Xuân Lan nói muốn đem đi mài giũa, người cũng không đồng ý, nói sợ chủ nhân của nó quay về sẽ không tìm thấy."
Mai Vân Phong hoàn toàn không có ấn tượng, năm đó hắn cũng chỉ tiện tay ném một viên đá, căn bản không biết đó là loại ngọc thạch gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play