Đợi đám hộ vệ dần rút đi, cả Thượng Thư phủ lại chìm vào yên tĩnh, Vệ Minh Phượng mới chuẩn bị nhảy ra ngoài từ cửa sổ. Mai Vân Phong đột nhiên kéo nàng lại, khẽ nói: "Ta ra ngoài xem trước, nàng chờ ở đây."
Vệ Minh Phượng ngơ ngác nhìn hắn, hắn lại giải thích: "Nếu bên ngoài có người, thân thủ của ta đủ để chống đỡ."
Nói xong, hắn liền nhanh chân trèo ra ngoài trước. Vệ Minh Phượng có cảm giác được bảo vệ, trong lòng có chút xao xuyến.
"Không có ai, mau ra đi." Hắn lại đưa tay ra. Vệ Minh Phượng chần chừ một lát, cuối cùng cũng nắm lấy tay hắn, chỉ cảm thấy một luồng hơi ấm từ lòng bàn tay hắn truyền vào tim nàng.
Lần này, Vệ Minh Phượng không trèo tường, vì đã kinh động đến hộ vệ trong phủ, nên nàng định tìm cơ hội đi ra bằng cửa hông.
Lúc này, Mai Vân Phong đoán được ý nghĩ của nàng, lại đề nghị: "Ta đưa nàng ra ngoài."
"Ngươi? Đưa thế nào?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play