"An đại tiểu thư hà cớ gì phải nói bóng nói gió chế giễu em gái ruột của mình. Đại hoàng huynh mang thuốc đến, cũng không có gì lạ. Người làm tổn thương người khác là Đại hoàng tử phi, huynh ấy thay mặt Đại hoàng tử phi xin lỗi tam tiểu thư là điều nên làm."
An Tây Lâm nghe Tứ hoàng tử nói vậy, trong lòng vui mừng khôn xiết. Hóa ra Tứ hoàng tử không hề để tâm đến lời của An Tây Nguyệt, ngược lại còn thông cảm cho mình. Nàng lập tức yên tâm.
Lúc này, An Tây Nguyệt mới ngước mắt nhìn Nam Cung Hạo, ưỡn thẳng lưng. Chỉ một cái nhìn đó đã khiến Nam Cung Hạo cảm nhận được một sự oán hận sâu sắc, như thể một con quỷ trong bóng tối muốn nuốt chửng hắn. Nếu họ đều cho rằng nàng độc ác, vậy thì nàng sẽ nhận lấy cái danh độc ác này.
Trong lòng Nam Cung Hạo run lên. Hắn nhìn thấy sự hận thù vô tận qua đôi mắt lạnh lẽo, sâu thẳm của nàng.
"Ồ, nếu đã vậy, ta sẽ không làm phiền hai vị. . . tâm sự nữa."
An Tây Nguyệt hoàn toàn không để tâm đến nửa câu đầu của Nam Cung Hạo, như thể không nghe thấy gì, nàng đi thẳng qua hai người họ về phía khác.
Nam Cung Hạo cảm thấy như bị đùa giỡn, khóe miệng co giật dữ dội. Hắn nén giận, trừng mắt nhìn nữ tử nghênh ngang rời đi. Bây giờ An Ngọc Tiêu vẫn còn hữu dụng với hắn, hắn không tiện thể hiện uy nghiêm của hoàng tử trong phủ của người ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT