Nhìn gương mặt này, An Tây Nguyệt không khỏi nghĩ, năm đó Lâm phủ lại cho Lâm Uyển một mỹ nhân như vậy làm của hồi môn, chẳng phải là công khai đưa người đến để làm thiếp sao? Lâm Uyển quả là tính toán giỏi, để người bên cạnh mình trở thành di nương của phụ thân. Như vậy, phụ thân dù có muốn nạp thêm mấy phòng di nương cũng phải nể mặt Lâm Uyển. Một mỹ nhân như vậy, chẳng trách trong thời gian Lâm di nương bị cấm túc, đều là nàng ta hầu hạ trong phòng phụ thân.
Tử Tô dạo gần đây cũng nghe nói về sự lợi hại của An Tây Nguyệt. Chỉ thấy nàng mặc một bộ váy màu xanh nhạt, trên váy không có nhiều hoa văn, chỉ có cổ tay áo và vạt váy thêu hoa hải đường tinh xảo. Trên búi tóc cài một cây trâm ngọc, không trang điểm mà mày mắt vẫn như tranh vẽ, đẹp khuynh quốc khuynh thành. Khí chất nàng lạnh nhạt, khiến người ta không thể đoán được suy nghĩ trong lòng.
Chỉ cảm thấy nữ tử này toát ra một luồng uy nghi từ trong xương cốt, khiến người ta không dám nhìn thẳng. Chẳng trách tam tiểu thư gần đây luôn tìm cách gây khó dễ.
Nàng không biết khí chất này của đại tiểu thư từ đâu mà có. Thấy An Tây Nguyệt đi tới, nàng vội vàng đứng dậy, cung kính nói:
"Bái kiến đại tiểu thư."
Giọng An Tây Nguyệt nhàn nhạt nhưng lại lạnh lùng lạ thường:
"Di nương gần đây thường xuyên đến nói chuyện với đại phu nhân, là cố ý lấy lòng hay có mưu đồ khác?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play