Những ngày học tập của Uyển Dao trôi qua lặng lẽ, như một bản nhạc nền không lời.
Cô thường đến lớp sớm, ngồi bàn gần cửa sổ, không phải vì thích ánh sáng, mà vì ở đó dễ rút lui nếu cần. Sách vở luôn ngay ngắn, vở ghi sạch sẽ, chữ nhỏ, đều, không có hình vẽ hay ghi chú linh tinh.
Khi giảng viên hỏi câu khó, người khác còn đang suy nghĩ, cô đã biết đáp án — nhưng không giơ tay. Cô sợ bị chú ý. Sợ cả ánh mắt khen ngợi.
Lúc làm việc nhóm, cô nhận phần ghi chép, ít ai tranh. Làm xong, gửi mail đúng giờ, không đòi nhắc tên. Có người quên ghi cô vào danh sách báo cáo, cô cũng không nói.
Giờ ra chơi, cô ngồi một mình hoặc giả vờ bận rộn — đọc sách, nghe nhạc, nghịch bút. Có bạn cùng lớp mượn đồ, cô đưa ngay, luôn mỉm cười, nhưng rất ít ai hỏi: “Mày ăn trưa chưa?” hay “Muốn đi cùng không?”
Trong mắt giáo viên, Uyển Dao là học sinh ngoan, không nổi bật nhưng không gây rối. Trong mắt bạn bè, cô là kiểu người “lúc nào cũng thấy ở đó”, nhưng không ai nhớ rõ từ bao giờ.
Khi kỳ thi đến, cô học chăm, không ai phải nhắc. Tự lập, tự chịu trách nhiệm, tự động viên mình qua những trang sách dài lê thê.
Không ai kiểm tra, cũng không ai chờ kết quả. Nhưng cô vẫn học — như một thói quen, như cách giữ cho mình một chỗ đứng nhỏ giữa thế giới ồn ào.
Nhập vai mà như sắp hóa thành uyển dao luôn rồi. Mọi suy nghĩ của cô cứ tự hóa. Thành uyển dao. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play