Dưới ánh đèn sảnh nghỉ chân vàng nhạt, Vy Ân điềm nhiên bước qua hàng ghế sofa khi nghe tiếng cười vang lên như giọt rượu vang sóng sánh trong không khí. Cô vô thức quay đầu.
Giữa vòng vây của trợ lý và nhân viên đoàn phim, một người đàn ông trẻ tuổi đang nghiêng đầu trò chuyện. Mái tóc đen gọn gàng, làn da trắng sáng như sứ, môi hơi nhếch lên đầy quyến rũ. Cứ mỗi lần anh ta cười, là mỗi lần không khí như bị cuốn trôi khỏi căn phòng. Có gì đó trong ánh mắt ấy—một thứ gì đó không thể kháng cự, như thể chỉ cần một ánh nhìn thôi, người đối diện sẽ tình nguyện buông hết phòng bị.
Vy Ân khựng lại một giây, nhưng rất nhanh chóng cô chớp mắt, nhẹ nhàng xoay người như thể chưa từng bị ảnh hưởng.
“Đoàn phim hôm nay không ổn định lắm,” cô tự nhủ, kéo lại chiếc khăn lụa mỏng trên vai, bước về khu kiểm soát nơi cô sẽ tiếp tục công việc giám sát cảm xúc diễn viên.
Không ai để ý, sau khi cô khuất bóng, ánh mắt của chàng trai kia – sâu như mực, đen láy mà lạnh nhạt – hơi nhướng lên, đảo qua vị trí vừa rồi. Đôi môi nhếch cười không rõ cảm xúc, như thể vừa vô tình phát hiện một điều thú vị.
Trong khu tập luyện, Vy Ân đang hướng dẫn một diễn viên khách cách khống chế lực khi thực hiện một cú đỡ đòn bằng tay trần. Cô kiên nhẫn uốn nắn từng cử động, giọng đều và dứt khoát:
“Lực phải đến từ eo, không phải từ vai. Đừng đè lên cổ tay bạn diễn, mà phải đỡ lấy đà—như vầy.”
Đúng lúc ấy, một diễn viên khác vừa tập xong bước tới, định tái diễn động tác đã học với Vy Ân mà không báo trước. Trong một khoảnh khắc sơ suất, cú đánh lệch hướng, bàn tay vung lên xẹt ngang má Vy Ân. Một vết rách dài mảnh như lưỡi dao xuất hiện trên làn da trắng, rớm máu ngay gò má.
Người gây ra vội hoảng hốt:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play