Chà lưng?
“Sư huynh, huynh còn chưa lau khô nước trên người, đậu tắm (1) cũng chưa rửa sạch.” Tiết Đan Dung chắn trước mặt Phương Triều Chu, hắn chăm chú khóa cả thân hình đối phương vào con ngươi, “Sao huynh phải vội vã ra khỏi đây như vậy? Là do Tống Liên Y sao? Do cháu trai gì đó của huynh? Hay là huynh không muốn tiếp xúc với ta? Huynh ghét ta đúng không?”
“Không…” Phương Triều Chu mới nói được có một chữ, thiếu niên chợt bước tới gần y.
Cặp mắt phượng trước mắt tựa như được vẽ từng nét một bởi thủ pháp công bút họa (2), khi thì mềm mại như nước, khi thì sắc bén như đao, tất thảy đều dựa vào tâm tình người cầm bút.
“Nếu không chán ghét, vậy thì sư huynh chứng minh đi.”
Quần áo ướt đẫm nước cuối cùng đã bị ném xuống đất.
Khi Hỗ Hương tới đây, trong viện rất yên tĩnh, phải tới lúc đi xuống hành lang thì mới nghe thấy tiếng nói chuyện. Giọng người nói đè xuống rất thấp, nghe có chút hàm hồ không rõ, nhưng hắn vẫn nghe được đôi ba câu, là giọng của hai người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT