Đương lúc Tiết Đan Dung nhìn chằm chằm vệt nước trên mặt đất thì Phương Triều Chu đột nhiên đi vào, cái cách ăn mặc không đổi gì của y làm hắn vừa thấy đã nhăn mày.
Nhưng Phương Triều Chu có vẻ không nhận ra vẻ ngoài của mình không chỉnh tề, y chạy đến trước mặt Tiết Đan Dung, kéo người ra ngoài, “Tiểu sư đệ, đệ xem giúp huynh xem Tống Liên Y làm sao cái. Trước đó huynh thấy y phát sốt nên đã cho uống một viên thuốc, bây giờ bỗng dưng bị chảy máu mũi, huynh thử bắt mạch rồi, khí tức cực kỳ hỗn loạn.”
Tiết Đan Dung nghe y nói, không chỉ không tăng tốc mà còn kéo Phương Triều Chu trở về.
“Sư huynh, không phải lúc nãy ở đây có hai chiếc khăn sao, chiếc còn lại đâu?”
Phương Triều Chu đối diện với ánh mắt người thiếu niên, chớp chớp mắt hai cái, “Vứt rồi.”
“Vứt?” Tiết Đan Dung dường như còn đang hoài nghi, “Huynh vứt ở đâu?”
Phương Triều Chu chậc một tiếng, “Bây giờ đừng bàn đến khăn nữa được không? Đệ đi xem Tống Liên Y hộ huynh với, nếu mà không cứu là huynh phải khẩn trương gọi thị nữ của y tới đây đón đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play