Giang Tụng ảo não không thôi trong lòng, nhưng trên mặt cậu vẫn giữ vẻ nghiêm trang, chót mũi và tai ửng hồng.
“Cái này, cái này là lừa anh chơi thôi mà.” Giọng cậu nhỏ xíu, nhưng vẻ mặt lại vô cùng nghiêm túc, “Đây là giả vờ chúng ta không thân, chơi trò chơi, anh hiểu không?”
Từ Hoài Cẩn nheo mắt, khóe môi khẽ cong lên thành một nụ cười rất nhạt, cúi đầu, cười đầy ẩn ý: “Chơi trò chơi?”
Giọng nói hắn khàn khàn, ngón tay dài câu lấy cằm Giang Tụng, nhẹ nhàng dùng sức nâng lên, mang theo vài phần thở dài cười nói: “Đêm qua mới chỉ bị liếm vài cái đã khóc như vậy, mà giờ còn muốn chơi trò chơi? Tụng Tụng, lá gan em lớn đến mức nào?”
Chơi trò chơi cần gì phải có gan lớn? Rõ ràng chỉ có nói dối mới cần.
Giang Tụng âm thầm phản bác, vẻ mặt cậu đầy chột dạ, cố gắng giữ vẻ tự nhiên gật đầu, phụ họa: “Vâng, rất lớn.”
Cậu sợ mình nói nhiều sẽ bị lộ, vì thế liền vội vàng cùng Từ Hoài Cẩn ước định: “Chúng ta cứ giả vờ như trước đây, anh đừng lúc nào cũng dán lại gần hôn em, phải hiểu lễ phép, phải có khoảng cách.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play