Cùng lúc đó, Giang Tụng vất vả lắm mới kéo được Từ Hoài Cẩn ra khỏi bồn tắm đầy máu.
Trước đó hắn đã bị thương, khi ngâm mình thì cổ tay và cổ cũng được quấn chặt bằng băng gạc chống nước. Ai ngờ chỉ một lúc không để ý, hắn ta đã tháo lỏng băng gạc, thậm chí trên đùi cũng toàn là vết cào chảy máu.
Nhưng hắn ta như thể hoàn toàn không nhận thức được mình đang làm gì, mặc một chiếc áo ngủ ướt sũng, hơi thở dồn dập hỗn loạn, giây trước vừa bị Giang Tụng ấn ngồi trên thảm, giây sau lại bất an một lần nữa bò dậy dán sát qua.
“Xin lỗi, Tụng Tụng, anh không nên giận dỗi với em.”
Hốc mắt hắn ta ướt sũng, giọng nói rất khàn, cứ lẽo đẽo theo sau Giang Tụng, nôn nóng bất an giống một con chó lớn sợ hãi bị bỏ rơi, ngay cả sống lưng cũng cẩn thận co lại, không ngừng lặp đi lặp lại lời xin lỗi.
Giang Tụng nghe thấy hơi nhíu mày, cậu đột ngột dừng lại, quay đầu dứt khoát nói: “Ngồi yên.”
Con ngươi Từ Hoài Cẩn run rẩy, khóe miệng quái dị nở một nụ cười, nhanh chóng quỳ xuống tại chỗ, túm chặt gấu áo Giang Tụng, nịnh nọt cọ cọ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play