Khúc Chước rời khỏi vòng tay, cơ thể Hạng Hành đang căng thẳng cũng thả lỏng. Cơn buồn ngủ ập đến, anh dần chìm vào giấc ngủ thật, cuối cùng cũng được chợp mắt.
Mặt trời lên cao, hai người thức dậy với vẻ mặt bình tĩnh, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra. Chỉ là tai Khúc Chước vẫn hơi ửng đỏ, chột dạ đến mức không dám đối diện với Hạng Hành.
Ăn xong bữa sáng, Khúc Chước thu dọn hành lý. Mở tủ quần áo, cậu bất ngờ nhìn thấy chiếc hộp trong suốt đựng lớp vỏ rắn của mình. Cậu nghi hoặc đưa tay vào khều khều.
Bố mẹ để vỏ rắn lột ở đây làm gì? Có phải vì thấy Hạng Hành đến nên cất vội không? Nhưng nhìn cách sắp xếp gọn gàng thế này, hình như cũng không phải là vội vàng lắm.
Hạng Hành bước vào thì thấy cậu đang vùi đầu vào tủ quần áo, để lộ một đoạn gáy thon dài, trắng nõn.
“Cậu đang làm gì thế?”
“A?!” Khúc Chước giật mình, sợ bị anh nhìn thấy vỏ rắn lột. Nghe thấy tiếng anh, cậu lập tức “phanh” một tiếng đóng sầm cửa tủ lại, ấp úng nói: “Không có gì, tôi đang tìm quần áo.”
“Không tìm thấy sao?” Hạng Hành đến gần, “Có cần tôi giúp cậu không?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play