Khúc Chước cố gắng tỏ ra bình tĩnh, nhưng trong ánh mắt vẫn không thể che giấu được một chút căng thẳng. Rõ ràng, cậu không muốn bại lộ thân phận của mình.
Hạng Hành vốn định nói thật, nhưng khi đối diện với ánh mắt ấy, anh lại do dự. Tuy nhiên, nếu nói dối, sau này mọi chuyện vỡ lở thì sao? Anh không dám tưởng tượng hậu quả nếu Khúc Chước lại giận dỗi một lần nữa.
Sau khi suy nghĩ nhanh một vòng, Hạng Hành quyết định dùng một chút “bút pháp Xuân Thu”.
“Vỏ rắn lột gì cơ? Con rắn hổ mang chúa của cậu sao? Tôi không thấy.” Anh nói rất thành khẩn, để tăng thêm độ tin cậy, anh nói thêm một câu, “Hay là con rắn ngô đó? Con rắn nhỏ như vậy, vỏ rắn lột chắc ở xó xỉnh nào rồi, hay để tôi giúp cậu tìm nhé?”
Khúc Chước thở phào nhẹ nhõm, vội vàng lắc đầu: “Không cần, không cần đâu.”
Hạng Hành cũng thở phào. Anh quan sát sắc mặt của cậu rồi nói: “Cậu đói chưa? Tôi nấu cơm trưa rồi.”
Như để đáp lại lời anh, bụng Khúc Chước “ục ục” kêu một tiếng.
Hạng Hành lập tức đứng dậy: “Hơi nguội rồi, tôi đi hâm nóng lại.”
“Khoan đã!” Khúc Chước gọi anh lại. Khi anh quay đầu nhìn qua, cậu có chút ngượng ngùng né tránh ánh mắt, “Cậu giúp tôi lấy một bộ quần áo trong tủ ra.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT