Là những người xuất thân từ gia tộc quyền thế bậc nhất trong tiểu thuyết, "đứng trên đỉnh cao của thế giới" và “lật tay làm mây, úp tay làm mưa”, F4 từ nhỏ đã sống trong sự săn đón của mọi người.

Tiền tài và quyền thế chẳng qua chỉ là vật đi kèm với họ, không cần vươn tay cũng có người cung phụng tận nơi. Vô số người muốn lấy lòng họ, chỉ để đổi lấy một khoảnh khắc được họ để mắt tới.

Nhưng không ai giống như Lộ Nguyệt, trắng trợn mà công khai ra giá trước mặt họ. Chỉ còn thiếu điều viết mấy chữ “Hãy cho tôi chút tiền đi, tôi sẵn sàng bán mạng” lên mặt thôi.

“Cậu điên rồi à?”

Đối mặt với hành động của Lộ Nguyệt, người lên tiếng đầu tiên là Tiết Nhiễm, người thiếu kiên nhẫn nhất. Mái tóc của anh được nhuộm màu vàng nhạt, một màu tóc mà người bình thường khó có thể hợp, nhưng với đường nét khuôn mặt cực kỳ tuấn tú và làn da trắng bẩm sinh, nó lại hài hòa một cách lạ thường.

Kết hợp với đôi môi đỏ mọng và lúm đồng tiền nơi khóe môi, trông chẳng khác gì thiên sứ bước ra từ thần thoại Bắc Âu.

Tuy nhiên, dưới vẻ ngoài thiên sứ đó lại là nội tâm của ác ma.

“Gọi là đàn em, thật ra chẳng khác gì người hầu. Cậu nghĩ chúng tôi thiếu người hầu chắc? Hay là—”

Ánh mắt đầy ác ý của Tiết Nhiễm lướt một vòng trên người cô, “thiếu một đàn em nghèo kiết xác như vậy.”

Lời nói của anh rất sắc bén, nhưng Lộ Nguyệt lại có một lớp da mặt dày như thành trì. Mức sát thương cỡ này còn chẳng bằng mấy người lạ trong game mà cô gặp phải!

Chơi game cô toàn dẫn team gia đình cùng xông trận đấy.

“Nhưng em lại là bạn cùng phòng của các anh mà, những chuyện trong phòng giao cho em thì tiện hơn nhiều.”

Tiết Nhiễm cau mày. Lộ Nguyệt nói không sai, họ có tính lãnh thổ rất mạnh, không thích người ngoài tùy tiện vào ký túc xá. Đề nghị này khá hợp lý.

Nhưng anh vẫn tiếp tục châm chọc một cách lạnh lùng.

“Trong ký túc xá thì có chuyện gì?”

Mắt Lộ Nguyệt sáng lên.

“Vậy là đã nói đến chuyên môn của em rồi!”

“Ví dụ như, dịch vụ đánh thức vào buổi sáng, dịch vụ dọn dẹp vệ sinh, từ thay bóng đèn trên cao đến thông tắc cống dưới thấp.”

“Lấy một ví dụ đơn giản hơn, nếu lúc tắm mà anh không cọ được lưng, em cũng có thể giúp...”

Lời nói của cô bị Tiết Nhiễm cắt ngang.

“Đừng nói vớ vẩn, tôi không cần người cọ lưng.”

Lộ Nguyệt chớp chớp mắt, thành thật nói: “Kỹ thuật cọ lưng của em rất tốt, thử không?”

Cô từng làm thêm ở nhà tắm công cộng, suýt chút nữa đã khiến bà cô bên cạnh phải thất nghiệp.

Hai người nhìn nhau.

Trước đây, Tiết Nhiễm chưa từng nghiêm túc nhìn kỹ gương mặt của cậu bạn cùng phòng xuất thân bình dân này. Để có thể trở thành nữ phụ ác độc, thì diện mạo của Lộ Nguyệt đương nhiên không thể tầm thường.

Gương mặt tuấn tú tinh xảo đến mức quá đà, mái tóc đen cắt ngắn đến ngang tai làm nổi bật khuôn mặt nhỏ nhắn, làn da trắng mịn như thể có thể bóp ra nước. Lúc này, trong đôi mắt hạnh là vẻ mong chờ sắp tràn ra, rất dễ khiến người ta mềm lòng.

Nếu thật sự để cậu ta cọ lưng, chẳng phải sẽ tiếp xúc thân thể sao…

Tiết Nhiễm lúng túng quay mặt đi.

“Không cần.”

Lộ Nguyệt tiếp tục kiên trì: “Hai ngày đầu có thể dùng thử miễn phí!”

Cô thật sự có đầu óc kinh doanh mà, hi hi.

Tiết Nhiễm cười khẩy một tiếng: “Nhà họ Tiết tôi không thiếu chút tiền này.”

Lộ Nguyệt cũng biết điều đó. Gia tộc họ Tiết của Tiết Nhiễm là một gia tộc kinh doanh đã truyền đời mấy trăm năm. Về mặt tài chính, họ có thể dùng vàng để lát gạch sàn.

Người khác giàu có đến chảy mỡ, còn nhà họ Tiết chảy ra có lẽ là dầu mỏ.

Nghĩ đến đó, cô lại bắt đầu có ác cảm với người giàu.

Đáng ghét thật!

Đáng ghét!

Rốt cuộc là kẻ nào đã lấy đi cuộc đời "bạch phú mỹ" (giàu có, xinh đẹp) của cô?

Lộ Nguyệt lập tức nói: “Ý anh Tiết là, anh muốn dùng thử dịch vụ của em ạ?”

Vẻ mặt của thiếu niên quá đỗi chân thành, đến mức Tiết Nhiễm cũng bắt đầu nghiêm túc cân nhắc. Dù sao thì, tuy cậu chàng này hơi nghèo, nhưng ngoại hình cũng đủ tiêu chuẩn để làm người giúp việc cho anh.

Ngay khi anh sắp đồng ý.

Đúng Lúc này.

Người vẫn luôn im lặng đứng bên cạnh, Quý Cảnh Lễ lên tiếng. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play