Thẩm Trang Nhi chau mày, mất hứng, vung tay ném quyển thoại bản tử sang một bên, ôm lấy gối lụa, nghiêng mình nhắm mắt lại, lạnh nhạt buông lời:
“Vương gia không cần phải nói lời tốt đẹp, ngài ở trước mặt ta bị lạnh nhạt, chẳng bằng đi tìm Vương Khâm phân phó vài câu. Dù sao trong lòng ngài, hắn mới là người có thể vì ngài mà định ra thiên hạ…”
Câu nói ấy, rõ ràng là ghen.
Chu Khiêm nghe xong, cũng chẳng thấy dễ chịu hơn chút nào. Chàng lặng lẽ cởi giày, leo lên giường, tiến tới phía sau nàng. Trong căn phòng ánh sáng lờ mờ, ánh đèn dìu dịu rọi lên tấm lưng nàng, làn da mềm mịn uốn lượn theo đường cong yêu kiều. Nàng hơi trở mình, dáng tựa mỹ nhân ngư mắc cạn, khiến người nhìn không khỏi si mê.
Chàng không phải chưa từng nghĩ sẽ hỏi thẳng, nhưng lại không dám.
Cũng như việc không dám làm rõ mọi chuyện với Vương Khâm, chàng càng không dám truy hỏi Thẩm Trang Nhi.
Lỡ như nàng chẳng biết gì cả, vậy chẳng phải chàng đang ngốc nghếch đem việc Vương Khâm thầm lòng với nàng mà nhắc thẳng ra, khéo lại khiến nàng phải dè chừng với kẻ ấy? Chu Khiêm sẽ không dại dột đến thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play