Sương mù nơi hiên tĩnh vẫn chưa tan, ánh sáng nhàn nhạt rọi qua khung cửa, chiếu lên dáng người cao lớn đang đứng đó. Thân hình chàng vốn tuấn tú, nay đứng trong gian phòng vốn không nhỏ lại bỗng trở nên chật chội.
“Vương gia…”
Nàng nhẹ nhàng đặt bút xuống, uyển chuyển đứng dậy, thi lễ một cái thật đoan trang.
“Vương gia tới thật vừa lúc. Hai hôm nay người bận rộn không thấy bóng dáng, các tẩu trong phòng khâu vá đều mong được gặp, khó khăn lắm hôm nay mới thấy người ghé qua, chi bằng để các tẩu giúp người đo lại thân mình, chuẩn bị may sắm y phục mới.”
Chu Khiêm nghe vậy, liền hiểu nàng đã hiểu lầm. Hôm đó trong xe ngựa, chàng chỉ định đem thêm cho nàng mấy xấp vải, chưa từng oán trách nàng chậm trễ. Lắc đầu khẽ, chàng bước tới ngồi xuống giường La Hán, đưa mắt nhìn nàng.
“Không cần đâu, vương phi giữ vải đó mà dùng cho mình thì hơn.”
Ánh mắt chàng vô tình dừng nơi chiếc trường kỷ, chỗ ấy đang đặt chồng sổ sách được buộc gọn gàng, dưới ánh đèn ngọc, trông càng thêm trịnh trọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT