Chẳng bao lâu sau, Ôn Ninh dẫn thái y nhập phủ. Thái y bắt mạch cho Vương gia, xem xét vết thương rồi thay thuốc cẩn thận. Sau khi phân phó khúc phong tiễn khách, Ôn Ninh tự mình trở vào, liếc mắt nhìn qua Vương phi, nét mặt vẫn giữ vẻ cười nhàn nhạt thường ngày. Nhưng khi ánh nhìn rơi trên thân Vương gia, thần sắc liền trầm xuống vài phần, khom người bẩm báo:
“Bẩm Vương gia, sổ con đêm qua đã đưa đến Tư Lễ Giám. Phùng chưởng ấn bên đó e ngại thế lực đôi bên, đành một mặt gửi đi Nội các để phiếu nghị, một mặt bẩm tấu bệ hạ. Bệ hạ nổi giận, hạ chỉ nghiêm trị. Hoàng hậu cũng đã ban khẩu dụ răn đe yến tiệc của nữ quyến, đồng thời phạt quan viên liên quan nửa năm bổng lộc. Còn bản cáo mệnh đã được trình, dù Ninh thượng thư sai người muốn nhờ Vương Khâm ngăn lại, nhưng không hiểu sao lại không ngăn được. Sổ con vẫn được chuẩn tấu, Phùng chưởng ấn vội vàng phê hồng. Vừa rồi đã có tin, Lễ Bộ cùng Lại Bộ đã đến Ninh phủ, thu hồi quyển trục cáo mệnh của Ninh phu nhân.”
Chu Khiêm từ đầu đến cuối không đổi sắc mặt. Nhưng đến khi nghe Vương Khâm không ngăn trở được sổ con, tay chàng buông quyển sách, khẽ hừ một tiếng:
“Còn tưởng nội các sẽ dây dưa đôi chút. Không ngờ Vương Khâm cũng thức thời.”
Ôn Ninh cúi đầu cười:
“Thần cũng lấy làm lạ. Có điều, sổ con đã lưu tại Tư Lễ Giám, Vương Khâm có muốn ngăn cũng đã muộn. Nếu sau này bệ hạ truy xét, hắn cũng khó lòng gánh nổi.”
Dứt lời, y quay sang Thẩm Trang Nhi, mỉm cười cung kính:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT