“Vương gia, làm sao vậy? Có phải đau đớn lắm không?” – Nàng cất lời nhẹ nhàng, giọng mang theo lo lắng.
Chu Khiêm vốn là người luyện võ, kỳ thực vết thương ấy trong mắt chàng chẳng đáng là bao. Thế nhưng khi nhớ đến chuyện đêm qua Thẩm Trang Nhi lạnh nhạt với mình, lòng lại khó chịu không yên. Bởi vậy, chàng chỉ lặng lẽ nhìn nàng, chẳng buồn đáp lời.
Thẩm Trang Nhi thầm thở dài. Trong lòng hiểu rõ: chẳng phải thân thể đau, mà là... tâm giận.
Nàng khẽ bước ra ngoài gọi người, chưa kịp dứt lời, người đầu tiên bước vào lại là Tuyển nương. Chu Khiêm vừa trông thấy, sắc mặt đã trầm xuống. Tuyển nương chỉ tưởng Vương gia vẫn là bộ dạng quen thuộc ấy, nên cũng không để tâm, nghiêng mình hỏi Thẩm Trang Nhi:
“Vương phi, nước đã được chuẩn bị. Có cần nô tỳ hầu hạ Vương gia rửa mặt không ạ?”
Từ ngày Tuyển nương được đưa đến vương phủ, Thẩm Trang Nhi đã chẳng còn đích thân quản sự của Chu Khiêm. Vì thế, Tuyển nương luôn cho rằng hầu hạ Vương gia là trách nhiệm của nàng. Huống chi tay Thẩm Trang Nhi còn chưa khỏi, động vào nước lại chẳng tiện.
“Được.” – Nàng gật đầu, vừa định bước tới dìu Chu Khiêm thì chàng đã lạnh giọng cắt ngang:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT