Edit+beta: Idylie.

Uzui Tengen là một người vô cùng hoa lệ, bản thân hắn cũng cực kỳ tuấn mỹ — lời này phải nhấn mạnh đến ba lần mới đủ.

Đối với những lời ca ngợi ấy, Uzui Tengen tuy có hơi bất ngờ, nhưng người nói ra lại là Izawa Sugi, một thiếu niên mới mười một tuổi với đôi mắt sáng long lanh và gương mặt nhỏ nhắn thanh tú. Thế nên, Uzui Tengen lập tức thấy hứng thú, vui vẻ đón nhận.

“Tiểu tử, ánh mắt của ngươi thật không tệ. Người hoa lệ như ta trên đời này đúng là không nhiều đâu.”

Uzui Tengen nhấp một ngụm trà, khóe môi cong lên đầy hứng khởi:

“Ngươi tên gì?”

Izawa Sugi nghiêng đầu, khẽ cười:

“Izawa Sugi.”

Dứt lời, ánh mắt y lướt về hai thanh song đao sau lưng Uzui Tengen:

“Ngài là kiếm khách sao? Nhưng đao của kiếm khách không phải như thế này… Ngài là ninja à?”

Trong gia tộc Senju cũng có không ít người dùng đại đao hoặc khảm đao, nhưng theo thời gian, nhẫn thuật ngày càng tinh xảo, đất liền dần thiên về đoản nhận hơn. Izawa Sugi cũng luyện đoản đao, còn nghe nói bên Thủy Quốc mới chuộng những thanh đao dày nặng như thế này.

Uzui Tengen ánh mắt khẽ nhúc nhích, giọng trầm xuống:

“Oh? Ngươi nhìn ra được sao?”

Izawa Sugi đáp đầy tự nhiên:

“Bởi vì ta cũng là ninja mà!”

“……” Uzui Tengen đánh giá thằng nhóc trước mặt từ trên xuống dưới.

Izawa Sugi vừa mới thay một bộ đồ sạch sẽ sau trận chiến tối qua. Y mặc haori xanh lục đậm, trước ngực quấn khăn, bên hông thắt đai đen. Mái tóc hơi dài, không chịu cắt ngắn như mấy đứa con trai khác, ngược lại cứ để thả tự nhiên.

Y có đôi mắt to sáng, khóe mắt hơi xếch, gương mặt nhỏ nhắn vừa mới tăng thêm chút thịt sau Tết, nhưng nhìn tổng thể vẫn hơi gầy yếu.

Uzui Tengen bật cười, giọng pha chút giễu cợt:

“Nhóc con, đừng nói bậy… Cẩn thận—”

Lời chưa dứt, hắn bỗng tỏa ra một luồng sát khí sắc lạnh, biểu cảm nghiêm nghị hẳn:

“Cẩn thận nếu ninja thật sự tìm đến cửa đấy!”

Izawa Sugi theo phản xạ hơi ngả người ra sau, chiếc mâm trong tay lập tức đưa lên che trước ngực, còn tay kia bản năng quơ về phía góc định chộp lấy cây chổi.

Nhìn cảnh đó, Uzui Tengen thoáng sững người—thằng nhóc này không chỉ cảm nhận được sát khí, mà còn lập tức vào thế phòng ngự cơ bản! Izawa Sugi hơi bất mãn, trừng mắt nhìn Uzui Tengen một cái:

“Ta không nói bậy! Chỉ là…”

Y dừng lại, ký ức nào đó chợt ùa về khiến ánh mắt trở nên ảm đạm:

“Chỉ là… bây giờ chỉ còn lại mỗi ta một người.”

Uzui Tengen khẽ trợn mắt, trong đầu bất giác hiện lên hình ảnh bản thân. Hắn vốn xuất thân từ tộc Iga, nhưng ở thời đại này, ninja đã sớm suy tàn. Trong cả gia tộc, cuối cùng chỉ còn hắn và người em trai sống sót.

Họ là những ninja bị lịch sử bỏ rơi—không còn ai cần đến.

Cho đến khi Đội Diệt Quỷ tìm thấy hắn. Người đương gia nói hắn là một nhân tài hiếm có, mong hắn ra tay tiêu diệt ác quỷ. Uzui Tengen đồng ý, từ đó gia nhập đội ngũ, trở thành một trong những trụ cột diệt quỷ.

Hồi tưởng thoáng qua, gương mặt Uzui Tengen dần nghiêm túc:

“Thời đại của ninja đã qua rồi. Xã hội bây giờ ngày càng yên bình. Thiếu niên, đừng cố chấp làm ninja nữa… chăm chỉ học hành mới là con đường đúng đắn.”

Izawa Sugi im lặng, nhưng trong đầu lại hiện lên bóng dáng con quái vật dữ tợn tối qua. Y khẽ nhếch môi, giọng nhỏ mà rắn rỏi:

“Đi học thì không thể bảo vệ được mình. Lỡ gặp quái vật nữa thì sao?”

Lời nói khiến Uzui Tengen thoáng chấn động, lập tức đổi giọng, nghiêm nghị:

“Quái vật? Là thứ gì?”

Izawa Sugi nhún vai, bình thản như nói chuyện thường ngày:

“À, cái loại trán có sừng, miệng toàn răng nhọn, chuyên ăn thịt người đó.”

Y ngừng một nhịp rồi bổ sung:

“Tối qua nó xuất hiện.”

Uzui Tengen nheo mắt, toàn thân căng lên, giọng dồn dập:

“Ở đâu? Có ai bị thương không?”

Izawa Sugi cong mày, khóe môi nhếch lên như suy tính điều gì, sau đó chậm rãi hỏi:

“… Mỹ nhân, ngài hỏi gấp vậy… là vì hứng thú với chuyện đó à?”

Uzui Tengen tức giận quát:

“Phải gọi là Uzui tiên sinh!”

Izawa Sugi chỉ cười, giọng có chút nghịch ngợm:

“Ta chém nó cả đêm, vậy mà sáng nay vừa bị ánh mặt trời chiếu tới… nó liền biến mất.”

Uzui Tengen: “……”

Hắn khẽ nhíu mày, ngữ khí nghiêm trọng hơn:

“Thật hay giả?”

“Ta lừa ngài làm gì?” Izawa Sugi nhún vai, vẻ mặt thản nhiên: “Ta sẽ không làm chuyện gì gây tổn thương đến phụ mẫu mình.”

Trong lòng y khẽ lặp lại một câu—sẽ không tái phạm sai lầm nữa.

Uzui Tengen im lặng một thoáng, rồi thấp giọng nói:

“Nếu ác quỷ nhắm vào cha mẹ ngươi, vậy tám phần mười họ là Hi Huyết. Cho dù ngươi đã chém được con quỷ kia, thì sớm muộn gì cũng sẽ có kẻ khác lần theo dấu.”

Izawa Sugi sững người:

“Hi Huyết… là gì?”

Uzui Tengen hít sâu một hơi, bắt đầu phổ cập cho thiếu niên này thế nào là quỷ.

“Nghe kỹ. Quỷ là thứ ăn thịt người. Nếu máu của chúng dính vào vết thương trên cơ thể người, chịu đựng nổi thì sẽ biến thành quỷ, không thì sẽ chết ngay tại chỗ.

Quỷ ăn càng nhiều người thì càng mạnh. Mà trong đám người, có những kẻ mang huyết mạch đặc biệt—gọi là Hi Huyết. Ăn một Hi Huyết còn đáng giá hơn ăn cả trăm người thường. Vì vậy, ác quỷ luôn săn lùng bọn họ.”

Uzui Tengen nhìn thẳng vào Izawa Sugi, giọng nghiêm lại:

“Ta khuyên ngươi nên để phụ mẫu đi kiểm tra xem có phải Hi Huyết hay không. Nếu đúng… thì tốt nhất chuyển chỗ ở ngay.” Izawa Sugi nghe xong trầm mặc, ánh mắt thoáng lướt qua bộ quần áo đen của Uzui Tengen, sau lưng còn có chữ Diệt, liền mở miệng hỏi:

“Ngài là chuyên môn giết quỷ? Các ngài là tổ chức nào sao?”

Uzui Tengen thổi một tiếng huýt sáo, khóe môi nhếch lên:

“Sức quan sát không tồi. Ta là thành viên của Quỷ Sát Đội. Mục tiêu của chúng ta chỉ có một—tiêu diệt hết thảy ác quỷ. Ta nhận được tin báo trấn nhỏ này xuất hiện quỷ, vừa khéo ở gần đây nên tới kiểm tra. Không ngờ lại bị ngươi ra tay trước.”

Izawa Sugi hít sâu một hơi, đặt khay trong tay sang một bên, nghiêm túc khom lưng:

“Phiền Uzui tiên sinh giúp phụ mẫu ta làm kiểm tra. Xin nhờ ngài.”

Uzui Tengen bật cười:

“Đương nhiên. Ta sẽ lập tức thông báo, sẽ có người đến hỗ trợ.”

Sau đó hắn nhíu mày, hứng thú nhìn Izawa Sugi:

“Còn ngươi thì sao? Có hứng thú gia nhập Quỷ Sát Đội không?”

Một đứa nhỏ có thể chém quỷ suốt cả đêm, tuyệt đối là mầm non tốt.

Izawa Sugi do dự giây lát, không trả lời ngay:

“Chờ kiểm tra của phụ mẫu xong đã.”

Kỳ thật trong lòng Izawa Sugi có suy đoán: nếu như lời Uzui nói là thật, quỷ thích nhất là Hi Huyết, vậy so với dưỡng phụ mẫu bình thường… y – kẻ mang huyết mạch nhà Senju – có phải mới chính là mục tiêu thật sự?

Nếu đúng như vậy, y không thể tiếp tục ở bên họ. Gia nhập Quỷ Sát Đội lúc này, cũng là lựa chọn hiển nhiên. Ít nhất, y không muốn trở thành miếng mồi ngon mà lũ quỷ lúc nào cũng thèm khát.

Để phòng có quỷ khác tìm đến Hi Hyết, Uzui Tengen quyết định ở lại ba ngày.

Ba ngày này, Uzui Tengen cùng Izawa Sugi thử đấu vài lần… và sau đó Uzui hoàn toàn kinh ngạc.

Tam Thân Thuật là quỷ gì?! Vì sao thằng nhóc này có thể bám trên cây?! Nhẫn thuật… thật sự tồn tại?! Hắn thậm chí còn bị chôn dưới đất!!

Điều duy nhất khiến Uzui an ủi là: nhóc này chưa biết bí thuật Hô Hấp của Quỷ Sát Đội, chỉ dựa vào kỹ năng kỳ lạ để chiến đấu, chưa phát huy hết ưu thế cơ thể.

Nhưng chẳng bao lâu sau, Uzui Tengen lại hưng phấn. Nếu đứa nhỏ này gia nhập Quỷ Sát Đội, học Hô Hấp thuật… sẽ mạnh đến mức nào chứ?!

Hắn nhếch môi cười rực rỡ:

“Nhóc con, có muốn bái ta làm sư phụ không?”

Izawa Sugi liếc hắn một cái, trong lòng hơi cảm động… rồi thẳng thừng từ chối:

“Không cần.”

Tam Thân Thuật cũng chưa thấy qua, còn đòi làm lão sư? Đùa à!

Uzui Tengen trầm ngâm giây lát, rồi bất ngờ xõa mái tóc bạc óng ánh, cười rực rỡ đến chói mắt:

“Ta hỏi lại lần nữa—muốn làm đồ đệ của ta không?”

Izawa Sugi bị nụ cười hoa lệ ấy làm cho choáng váng, cuối cùng nghiến răng đáp dứt khoát:

“Muốn!”

Editor: Anh hùng khó qua ải mỹ nhân ☺️

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play