“Cót két” một tiếng, cửa bị đẩy mở. Làn gió lạnh thốc vào khiến mọi người trong phòng đều rụt cổ lại, song cửa rất nhanh đã được đóng lại.
“Ta đã về rồi.” – Du Châu vừa nói, vừa cởi chiếc bọc lớn trên lưng, đặt xuống chiếc ghế tròn duy nhất còn sót lại trong phòng.
Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía nàng. Du Châu khẽ cong khóe môi đã tê cứng vì gió lạnh, tùy ý mở bọc ra:
“Trong này là y phục cùng vài món dụng cụ. Bộ này của A Ly, bộ này của Tần Thuật.”
Vải màu xám đen, kiểu dáng bình thường, chẳng thể nói là đẹp, nhưng vừa chạm tay đã thấy dày dặn, chỉ cần nhìn cũng cảm giác ấm áp từ thân đến tâm.
Tần Thuật và A Ly mừng rỡ nhận lấy. Nhất là Tần Thuật, gần đây tuyến lệ dường như mất kiểm soát, mắt đỏ hoe, như muốn khóc lại không khóc, người ngoài nhìn vào còn tưởng Du Châu bắt nạt y.
“Châu ca, ngươi đối xử với ta quá tốt… Ta… ta không biết nói gì… ta… ta thích lắm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play