Tạ Duẫn cưỡi ngựa tiến đến gần, ánh mắt mang theo ý cười khó hiểu, so với Du Châu bình tĩnh như mặt nước, lại càng khiến người khác e dè.
Hắn dừng ngựa bên cạnh Tần Thuật, nhìn thiếu niên đang há miệng, ngây ngẩn như mất hồn, rồi nói:
“Chúng ta đến muộn rồi, dọa ngươi sợ à?”
“Không… không có, không muộn! Vừa kịp lúc…” Tần Thuật chẳng phải muốn khóc, nhưng lời vừa ra khỏi miệng, nước mắt đã lưng tròng, hạt lệ to như hạt đậu không ngừng lăn xuống!
Khoảnh khắc sinh tử… Du Châu và Tạ Duẫn từ trên trời giáng xuống, cứu hắn một mạng. Cảnh tượng ấy, cả đời này nhớ mãi không quên, dù cho… dù cho hắn mới chỉ mười một tuổi!
“Ngươi… rất khá.” Lúc này Tạ Duẫn mới thật sự thừa nhận Tần Thuật.
Việc hắn có thể sống sót chờ được bọn họ đến cứu, chứng minh hắn không hề bán đứng Du Châu. Đừng tưởng nói ra tên nàng là sẽ được tha, ngược lại, chỉ khiến hắn chết nhanh hơn, thảm hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT