Vẻ mặt Ôn Dụ Đóa đỏ ửng, xấu hổ sờ sờ mũi. Hình tượng "người phụ nữ gợi cảm, xinh đẹp như hoa, dịu dàng thục nữ" mà cô đã khổ công xây dựng tối nay đã bị quản gia Sầm phá hỏng chỉ bằng một câu nói!
May mắn là Chu Tri Việt dường như không nghe thấy. Anh ta vẫn ăn cơm với vẻ mặt không đổi, hơi cúi mắt, thần thái lạnh lùng.
Ôn Dụ Đóa ra vẻ bình tĩnh, hắng giọng một tiếng: “Tri Việt, chân anh bị sao vậy? Sao lại phải ngồi xe lăn?”
Chu Tri Việt ngước mắt lên, đôi mắt màu xám đậm băng giá mang theo một tia dò xét: “Không sao, chỉ là vấn đề nhỏ thôi.”
Ôn Dụ Đóa “A...” một tiếng, để lộ hai lúm đồng tiền nhạt, ngọt ngào cười nói: “Anh đi công tác ở nước M có thuận lợi không?”
Người đàn ông kiệm lời: “Cũng ổn.”
Hai người không nói chuyện tiếp. Bữa tối diễn ra trong sự im lặng tuyệt đối, chỉ có tiếng đũa muỗng và tiếng đàn violin từ chiếc đĩa nhạc phát ra.
Ôn Dụ Đóa quan sát và nhận thấy Chu Tri Việt này nhìn có vẻ nhã nhặn lịch sự, nhưng thực tế lại đầy rẫy sự xa cách. Trong xương cốt anh ta có một sự kiêu ngạo và lạnh lùng của một người luôn ở vị trí cao. Phần lớn thời gian, cô đều không thể đoán được người chồng hờ này đang nghĩ gì.
Tuy nhiên, điều này không ảnh hưởng đến việc cô ném cho người đàn ông đẹp trai đối diện một cái liếc mắt đưa tình khi bữa tối kết thúc.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play