Đêm tháng mười, gió se se nổi, trăng non treo vắt vẻo trên cao.
Sau bữa tối, Ôn Dụ Đóa đặt Chu Thiếu Ngu lên tấm thảm bò trong phòng khách. Cậu bé đã chợp mắt được nửa tiếng vào buổi chiều nên giờ rất tỉnh táo, đang nghịch món đồ chơi trống lắc tay.
Đôi bàn tay nhỏ mũm mĩm vỗ theo nhịp điệu âm nhạc, chiếc trống lập tức phát ra ánh đèn dịu nhẹ và hiện lên hình mặt cười. Đối với một cậu bé chỉ hứng thú với mọi thứ trong chốc lát và dễ chán, món đồ chơi này là thứ cậu yêu thích nhất dạo gần đây, đã chơi một vòng rồi mà vẫn chưa thấy chán.
Ôn Dụ Đóa thấy Chu Thiếu Ngu đang cực kỳ chuyên tâm, cô xoa đầu cậu: “Mẹ đi vệ sinh đây, con tự chơi một lát nhé.”
Ôn Dụ Đóa tiện tay đặt điện thoại di động sang một bên, rồi đi vào nhà vệ sinh. Khi trở ra, cô thấy trên thảm bò có một cục bông nhỏ mũm mĩm, đang vặn vẹo, cọ quậy, cách điện thoại một khoảng không quá xa, vươn bàn tay nhỏ muốn với lấy nó.
Ôn Dụ Đóa thấy dáng vẻ lúc này của bé con có chút hài hước, nên đứng ở một khoảng cách không quá xa để lặng lẽ quan sát cậu.
Hệ thống: “Đây là một hiện tượng tốt, Tiểu Ngư muốn học bò rồi đấy.”
Cậu nhóc tốn chín trâu hai hổ, vừa cọ vừa lăn vừa vặn, cuối cùng cũng đạt được mục tiêu lần này – chiếc điện thoại của mẹ!
Đôi mắt Chu Thiếu Ngu sáng rực, hai bàn tay nhỏ nắm lấy chiếc điện thoại có ốp mèo, màn hình sáng lên, Chu Thiếu Ngu tò mò sờ sờ ánh sáng trên màn hình.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play