“Cái này cũng được.”
Tiếng lác đác vang lên, rồi bàn ăn liền im re, ai nấy đều cúi đầu ăn cơm.
Phương Kình Đồng chờ Vệ Thanh Thành ăn xong miếng khoai lang trong tay, chủ động múc cho anh một bát cơm, rồi cũng cúi đầu ăn phần của mình.
Từ Mặc Diễn như hòa thượng mù mờ không hiểu chuyện gì, nhìn một bàn toàn mấy gã to con cúi đầu ăn lấy ăn để, lập tức cạn lời. Thôi thì! Ăn cơm đi, mấy người này đúng là não không cùng tần số với mình!
Phương Kình Đồng và những người khác không nghỉ trưa, đang ở ngoài sân, vừa nói được mấy câu thì nghe tiếng hét từ trong phòng vang ra, mấy người lập tức bật dậy, động tác nhanh đến mức khiến người ta phải trố mắt.
Cấu trúc nhà cũ thường là ba gian chính, bếp nằm lệch một bên, gian giữa làm sảnh, hai gian hai bên thì làm phòng ngủ hoặc dùng cho mục đích khác. Phòng ngủ của Từ Mặc Diễn nằm ở gian bên trái sảnh.
Khi họ chạy vào, cửa phòng ngủ của Từ Mặc Diễn đang mở toang, cậu đứng ở cửa, gần như đã lùi sát ra khỏi phòng, trong phòng còn một người khác đứng cạnh giường, trên tay xách một con rắn dài khoảng một mét bốn, một mét rưỡi, thẳng đuột buông xuống, trông có vẻ đã chết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play