Người vô tâm vô phế nào đó vừa nghĩ vừa cười tủm tỉm, nụ cười trên mặt càng thêm rạng rỡ, thoải mái đến mức không chút kiêng dè.
Phương Kình Đồng ngồi trước bếp lửa, nhìn nụ cười hí hửng ấy của thanh niên, không nhịn được khẽ lắc đầu bật cười. hình như sếp thật sự đối với cậu thanh niên này đặc biệt tốt.
Có thêm người giúp, mà bữa ăn cũng đơn giản, nên Từ Mặc Diễn làm rất nhanh, chẳng mấy chốc đã lo xong cơm trưa.
Dọn xong món cuối, Từ Mặc Diễn rửa tay, đứng tựa vào khung cửa bếp, ló đầu ra gọi người đàn ông đang ngồi đọc sách ngoài sân:
“Vệ tiên sinh, hôm nay nắng to, ăn trong nhà được không?”
“Ừ.” Vệ Thanh Thành nghe thấy liền đặt sách xuống, đứng dậy đi về phía bếp rửa tay.
Vừa đến cửa, đã bị Từ Mặc Diễn kéo lại, kéo người về gần bên mình, hạ giọng thì thầm, dùng cằm chỉ về mấy người vẫn đứng như cột ngoài sân:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT