Lúc này, hệ thống vốn luôn im lặng cuối cùng cũng lên tiếng: 【Có hai tin muốn nói với cô, một tin tốt và một tin xấu.】
Hệ thống: 【Cô không xuyên vào thân thể nữ chính Lâm Âm Âm.】
Cái này cô đã biết rồi, nhưng nghe xong, Cố Liễu Liễu vẫn cảm thấy như tim mình bị bóp nghẹt, cô buồn bã thở dài một tiếng: “...Vậy tin tốt là gì?”
Hệ thống vừa định nói thì bỗng khựng lại: 【???】
Hệ thống: 【Đó chính là tin tốt mà!】
Cố Liễu Liễu: “...”
Hệ thống: 【......】
Không xuyên vào thân thể nữ chính Lâm Âm Âm nghĩa là không phải lúc nào cũng phải diễn đống cảnh không qua kiểm duyệt. Đó chẳng phải là tin tốt sao? Tại sao ký chủ nhà nó lại có vẻ thất vọng như vậy??? Hệ thống bắt đầu nghi ngờ liệu Cố Liễu Liễu có thực sự là fan trung thành của Lục Giang không.
Cố Liễu Liễu ngừng một chút rồi lại hỏi: 【Vậy còn tin xấu thì sao?】
Hệ thống: 【Tin xấu là cô xuyên vào nữ phụ độc ác, chuyên ở xung quanh quấy phá nam nữ chính, cuối cùng chết thảm.】
Cố Liễu Liễu: “……”
Cô nhíu mày, tức giận nói: “Cái này tôi biết rồi! Có thể nói gì tôi chưa biết không? Tôi đã buồn sẵn rồi mà còn xát muối vào vết thương nữa, hệ thống thật quá đáng!”
Cô chỉ lén đọc một cuốn truyện học đường thôi mà, sao lại thành ra thế này! Mười năm đọc Lục Giang không ai hỏi, một lần đọc truyện không qua kiểm duyệt thì lập tức gặp xui xẻo. Không xuyên thành nữ chính thì thôi, lại còn xuyên vào vai nữ phụ số mười tám chết thảm nữa.
Cố Liễu Liễu muốn khóc mà không ra nước mắt: “Các đồng chí à, đọc truyện phải cẩn thận đó.”
Thấy bộ dạng cô như vậy, hệ thống an ủi: 【Hiện tại cốt truyện chỉ mới bắt đầu, cô vẫn còn cơ hội thay đổi, sẽ không lặp lại kết cục trong truyện gốc đâu.】
Nghe thì có lý nhưng Cố Liễu Liễu vẫn chẳng thấy được an ủi chút nào.
Lúc này, hệ thống dè dặt hỏi một câu: 【Ký chủ, cô đã đọc hết quyển truyện này chưa?】
Cố Liễu Liễu vừa nghe tới đây liền nổi giận: “Chưa! Mới đọc đến nửa chừng thì bị tai nạn mà chết đấy!”
Hệ thống: 【......】Hiểu rồi.
Nguyên cả buổi trưa, Cố Liễu Liễu đều đang tiêu hóa cái sự thật rằng mình không xuyên thành nữ chính mà là một nữ phụ chết thảm. Hơn nữa, cô còn phải chỉnh sửa lại nội dung để tránh những tình tiết không được kiểm duyệt trong cốt truyện gốc nữa.
Không cần ngẩng đầu, cô cũng cảm thấy như có một cái bóng đèn khổng lồ đang chớp nháy trên đầu mình rồi.
Chưa kể, cái tên “Lý Tú Quyên” của nguyên chủ cũng khiến cô không thể chấp nhận nổi. Trong lòng cô đã mắng tác giả gốc cả trăm lần vì đặt tên quá qua loa. Cô muốn đòi lại danh dự cho nữ phụ, tại sao nữ phụ lại không thể có một cái tên hay hơn chứ!
…Nhưng chẳng ai thèm để ý tiếng lòng của cô cả.
Rất nhanh đã đến giờ học chiều. Cố Liễu Liễu và Lâm Âm Âm cùng nhau vào lớp.
Trưa nay vì bị đả kích bởi chuyện không xuyên vào nữ chính, Cố Liễu Liễu chưa kịp quan sát xung quanh, bây giờ mới có thời gian nhìn kỹ.
Trường mà cô đang học là Học viện Quý tộc Thánh Phỉ Tư, học phí một năm sáu con số, đủ để người bình thường phải chùn bước. Cho nên học sinh ở đây đều là con nhà giàu, hoặc là giàu hơn.
Chỉ cần nhìn lướt cũng có thể thấy đám học sinh đi ngang qua không có ai là mặc quần áo rẻ tiền cả, mà khí chất trên người cũng rõ ràng là được nuôi dưỡng bằng tiền từ bé.
Nhưng nguyên chủ Lý Tú Quyên và nữ chính Lâm Âm Âm lại là ngoại lệ. Cả hai đều là học sinh chuyển trường, được Thánh Phỉ Tư "đào" về từ trường khác vì là những mầm non xuất sắc. Một người để nâng cao tỷ lệ đỗ đại học, một người để kích thích tinh thần phấn đấu của con nhà giàu trong trường.
Tất nhiên, yêu cầu cũng rất khắt khe là ít nhất phải nằm trong top 10 toàn trường cũ mới có cơ hội được nhận vào Thánh Phỉ Tư. Mà đã được nhận thì học phí miễn hoàn toàn, còn có học bổng và ký túc xá miễn phí nữa.
Lý Tú Quyên chuyển đến Thánh Phỉ Tư từ năm ngoái, còn Lâm Âm Âm mới chuyển đến vào năm nay. Vừa đến, cô ấy đã tạo nên một cơn chấn động không nhỏ trong trường.
Trên diễn đàn ẩn danh của trường, mười bài thì tám bài đều nhắc đến cô ấy về thân phận học sinh chuyển trường, và về nhan sắc kinh diễm của cô ấy.
Do học cùng lớp, nguyên chủ Lý Tú Quyên và nữ chính Lâm Âm Âm được phân vào cùng một ký túc xá. Có thể do đây là trường quý tộc nên ký túc xá là phòng đôi chứ không phải sáu hay tám người như trường bình thường.
Vậy nên, hai người rất tự nhiên mà trở thành bạn tốt. Dù sao cũng có hoàn cảnh giống nhau, cùng chuyển trường, lại ở chung và học cùng lớp nên việc thân thiết cũng là điều dễ hiểu.
Nhưng đó chỉ là suy nghĩ một chiều của nữ chính Lâm Âm Âm thôi. Ban đầu có thể Lý Tú Quyên cũng nghĩ vậy, nhưng về sau cô bắt đầu ghen tị với nữ chính rồi tự đẩy mình vào con đường diệt vong.
Và bằng cái chết bi thảm của mình, cô thúc đẩy tình cảm giữa nữ chính và các nam chính.
Cố Liễu Liễu: “……”
…Đây đúng là báo ứng cho việc cô bỏ Lục Giang mà đi đọc truyện không qua kiểm duyệt mà.
Trên đường đến lớp 11F, Cố Liễu Liễu ngẩng đầu liền thấy một nam sinh tuấn tú đang đi tới. Tóc đen hơi rủ xuống che mất hàng lông mày, mang theo khí chất thanh nhã mà lạnh lùng, hoàn toàn khác kiểu của Giang Vực Xuyên. Thấy cậu, mắt Cố Liễu Liễu lập tức sáng lên, thực hiện nghi thức “dán mắt” nhìn.
Sau đó, khi đến gần, ánh mắt cậu có vẻ như dừng lại một giây khi lướt qua cô rồi cậu rẽ bước, ngồi vào hàng ghế đầu trong lớp.
Cố Liễu Liễu: “!”
Tim cô như bỏ lỡ một nhịp, rồi chậm rãi nhận ra rằng hình như ánh mắt khi nãy không phải nhìn cô… mà hơi lệch về phía bên cạnh. Cố Liễu Liễu từ từ quay cổ nhìn về phía Lâm Âm Âm đang đứng cạnh mình.
Cố Liễu Liễu: “……”
...Nhớ ra rồi, đây là nam chính số 2, Quý Thanh Hàn. Lại là của nữ chính. Chết tiệt!
Cố Liễu Liễu thu hồi ánh nhìn, sau khi vào lớp thì tìm chỗ của mình ngồi xuống. Cô ngồi ở dãy cạnh tường, hàng thứ tư; còn Lâm Âm Âm thì ngồi ở hàng thứ ba, chính giữa lớp, giữa hai người là một lối đi. Chuông vào lớp nhanh chóng vang lên, tiết học đầu tiên là môn toán của chủ nhiệm lớp Trần Lương.
Cố Liễu Liễu mở sách giáo khoa ra, gương mặt lập tức hiện lên vẻ đau khổ.
Khó khăn lắm mới thi đại học xong, vậy mà còn phải học lại một lần nữa, chẳng khác gì tra tấn cấp độ mười hết!
Gì cơ? Bạn nói đã thi xong thì học lại chẳng phải rất dễ à á? Xin lỗi, ngay từ giây phút rời khỏi phòng thi, cô đã “trả lại” hết kiến thức cho thầy cô rồi, giờ nhìn sách chỉ thấy toàn là thứ xa lạ thôi.
Trên bục giảng, Trần Lương lấy ra một tờ đề thi: “Hôm nay không học bài mới, chúng ta chữa đề. Mọi người lấy đề kiểm tra ra.”
Đề kiểm tra? Cố Liễu Liễu khựng lại một chút rồi mới nhớ ra đoạn tình tiết này.
Lâm Âm Âm vừa mới chuyển đến Thánh Phỉ Tư không bao lâu thì có bài kiểm tra đánh giá năng lực đầu năm. Cô ấy đã vượt qua Quý Thanh Hàn - người vững vàng ở vị trí nhất khối nhiều năm liền, với số điểm 721 và trở thành thủ khoa toàn trường, gây chấn động khắp học viện.
Khi bảng điểm còn chưa công bố, đã có người đăng bài lên diễn đàn.
【Tin nóng! Trường mình: vị trí nhất khối của thiên tài Quý đã bị cướp mất rồi!!!】
Ngay bên dưới tiêu đề là ảnh chụp bảng điểm của hai người: Lâm Âm Âm 721 điểm, Quý Thanh Hàn 718 điểm. Chênh lệch chỉ ba điểm nhưng cũng đủ khiến Quý Thanh Hàn rớt xuống hạng hai.
Bài viết này vừa đăng đã làm bùng nổ các lớp chưa biết tin.
【1L: Mẹ ơi, học sinh chuyển trường này là ai thế? Trước giờ chưa từng nghe tên.】
【2L: Biết chứ, Lâm Âm Âm là học sinh mới chuyển về vào học kỳ này, chung lớp với thiên tài Quý đấy.】
【3L: Trời má, trước giờ có bao nhiêu học sinh chuyển đến cũng không ai lay được vị trí của thiên tài Quý, vậy mà Lâm Âm Âm lại làm được!】
【4L: Cười chết, lần nà chỉ là vì thiên tài Quý phát huy không tốt thôi, lần sau nhất định sẽ lại đứng đầu.】
【5L: Đúng đúng, chỉ là một lần thôi, có gì đâu mà bàn.】
【……】
Bài viết nhanh chóng được đẩy lên hơn trăm bình luận, đủ thấy mọi người kinh ngạc cỡ nào.
Quý Thanh Hàn là một “dị loại” trong học viện quý tộc Thánh Phỉ Tư, cậu vừa học giỏi lại rất tự giác, không có tí thói hư tật xấu nào của con nhà giàu. Từ khi nhập học đến nay, cậu vẫn luôn giữ vững vị trí thủ khoa.
Trong truyện miêu tả, cậu là người học giỏi nhất trong đám con nhà giàu, cũng là người giàu nhất trong số những người học giỏi. Thêm vào đó là ngoại hình tuấn tú khiến người và thần đều phải ganh tị, là một trong những “nam thần tượng học đường” được toàn trường công nhận.
Chính lần Lâm Âm Âm giành vị trí đầu bảng đã khiến Giang Vực Xuyên chú ý tới cô. Vì từ nhỏ cậu và Quý Thanh Hàn đã không ưa nhau, nên khi thấy có người vừa đến đã vượt mặt Quý Thanh Hàn thì lập tức nổi lên hứng thú.
Người ta nói rồi mà, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn. Dù Lâm Âm Âm và Quý Thanh Hàn chưa đến mức đối địch, nhưng Giang Vực Xuyên không quan tâm, cậu nghĩ thế nào thì là vậy thôi.
Vậy là mới có cảnh buổi trưa hôm nay.
Cùng lúc đó, dù Quý Thanh Hàn không mấy quan tâm đến việc mình là hạng nhất hay nhì, nhưng với người đầu tiên vượt mặt mình là Lâm Âm Âm, cậu cũng bắt đầu chú ý hơn đôi phần.
Và từ đó, hai nam chính bắt đầu dây dưa với nữ chính, mở ra chuỗi tình tiết “anh anh em em”.
Nghĩ tới đây, Cố Liễu Liễu ngẩng đầu lên từ tờ đề kiểm tra, cô lén liếc về phía Quý Thanh Hàn, thấy đối phương đang hơi cúi đầu, nghiêm túc làm bài, ánh sáng từ cửa sổ rọi vào khiến khuôn mặt của cậu như được ánh sáng bao phủ, đẹp đến không thể tin nổi.
...Haiz!
Cố Liễu Liễu thở dài nặng nề trong lòng rồi thu ánh mắt lại nhìn xuống tờ đề kiểm tra trong tay. Sau đó, cô nhìn thấy ở góc phải phía trên là con số đỏ chói: 69.
Cố Liễu Liễu: “???”
Sao lại thấp như vậy? Không đúng, nguyên chủ vốn là học sinh trong top 10 toàn trường, sao có thể chỉ được có nhiêu đây? Hay là bị lệch môn? Hoặc lần này đề toán khó hơn bình thường?
Đề thi 150 điểm, 69 điểm còn không qua nổi điểm trung bình.
Cô liếc sang bài kiểm tra của bạn cùng bàn, thấy người ta được 91 điểm. Không cao, nhưng chí ít là qua được điểm sàn. Rồi cố Liễu Liễu nhìn lại tờ đề trong tay mình thì trầm mặc.
...Không chắc nữa, phải xem lại.
Một buổi chiều trôi qua, Cố Liễu Liễu nghe đến choáng đầu. Mới xuyên qua, cô vẫn chưa quen với tốc độ giảng bài của thầy cô. Thôi kệ, từ từ rồi cũng sẽ bắt kịp thôi.
Cô nhét đề thi vào ngăn bàn rồi quay sang gọi Lâm Âm Âm: “Lâm... Âm Âm, đi ăn cơm không?”
Lâm Âm Âm ngẩng khuôn mặt tinh xảo lên nhìn cô, gật đầu đồng ý: “Được.”
Nói xong, cô mới như sực nhớ ra gì đó, vội nói: “Suýt nữa thì quên, hôm nay tới lượt tôi trực nhật. Cậu đi ăn trước đi, tôi quét dọn xong rồi theo sau.”
Nghe vậy, Cố Liễu Liễu do dự hai giây rồi nói: “Vậy... mình dọn cùng cậu nhé?”
“Không cần đâu, nhóm trực nhật có mấy người cùng làm, không mất nhiều thời gian đâu.”
Thấy cô nói vậy, Cố Liễu Liễu cũng không nài nỉ nữa, dù sao cô cũng chẳng thích trực nhật: “Vậy mình đi trước nhé.”
“Ừ.”
Xuống tầng, Cố Liễu Liễu dựa theo ký ức mà đi đến căn tin. Lúc này, người trong căn tin không còn nhiều, phần lớn là học sinh không học tự học buổi tối đã về nhà. Còn lại hoặc là học sinh chuyển trường như cô, hoặc là những người rất có ý thức kỷ luật. Và dĩ nhiên cũng có vài thiếu gia ở lại cho có lệ, hoàn toàn không vì học hành.
Cố Liễu Liễu đi tới quầy, thấy món ăn ít hơn nhiều so với buổi trưa, cô chọn một phần cơm thịt bò kho khoai tây. Quẹt thẻ xong, thấy trong thẻ chỉ còn mấy chục đồng.
Cô khẽ nhíu mày, cảm thấy có gì đó sai sai, nhưng cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều.
Tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống ăn, cô mơ hồ nghe thấy bên kia có mấy nữ sinh đang nhỏ giọng tám chuyện.
“Này, nghe nói trưa nay Thái tử đến tìm Lâm Âm Âm đấy.”
“Lâm Âm Âm? Cô ta là ai? Sao cậu ấy lại tìm cô ta?”
“Cậu không biết à? Học sinh chuyển trường mới tới đấy, vừa giành được hạng nhất năm nay.”
Cố Liễu Liễu: “......” Tin đồn lan nhanh thật.
Cô cắn một miếng thịt bò, trong đầu đang nhớ lại tình tiết đã đọc trong truyện rồi tính lại xem mình - cái bóng đèn này, sẽ xuất hiện lúc nào. Nghĩ tới đây, lông mày cô dần nhíu lại. Khoan đã, hình như... chính là hôm nay???
Cố Liễu Liễu: “!”