Chu Khải tiến lên, nhẹ nhàng lấy chiếc ván giặt đồ trong lòng Tô Giản ra, nhìn nó một cái, cười nhẹ rồi ném sang một bên. Anh bóp cằm cô hỏi: “Thật sự tính bắt anh quỳ à?”
Tô Giản nhìn chiếc ván giặt đồ bị ném lên bàn trà, lấy lại tinh thần, nhìn anh. Cô tự hỏi anh sẽ quỳ sao?
Người đàn ông trước mặt mặc bộ đồ thể thao màu đen, tôn lên dáng người cao ráo, tuấn tú vô song. Dáng vẻ này làm sao có thể quỳ? Anh ta chắc chắn sẽ không quỳ trên chiếc ván giặt đồ này. Tô Giản đẩy anh ra, ngáp một cái: “Hơi mệt, đi tắm trước đây.”
Căn nhà vốn chỉ dành cho một người ở, nên chỉ có đồ dùng của một người. Tô Giản vẫn còn cảm thấy xa lạ. Chu Khải ôm cô từ phía sau, khẽ bật cười: “Tắm cùng nhau nhé?”
Tô Giản: “Anh phải đưa em vào phòng trước, đặt hành lý vào đã.”
Chu Khải cười, cúi người xách rương hành lý của Tô Giản, nắm tay cô đi về phía phòng ngủ chính. Tô Giản vừa bước vào cửa phòng, nhớ đến đống mỹ phẩm và đồ trang điểm mình mang theo, đang định nói thì thấy Chu Khải vén một tấm vải hồng lên. Gần cửa sổ, có thêm một chiếc bàn trang điểm.
Màu sắc của chiếc bàn trang điểm hơi ngả trắng, rất hợp với đồ nội thất trong phòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT