Chu Khải mới buông Tô Giản ra, khóe môi còn một sợi chỉ bạc, anh cúi mắt nhìn cô.
Tô Giản liếm môi dưới, đẩy anh ra, xuống lầu.
Chu Khải đưa tay lau nước bọt, liếm liếm, cười rồi cũng đi theo xuống lầu.
Từ khi chuyển vào, Mạnh Quyên đã dùng nồi áp suất hầm chè đậu xanh. Lúc này uống vừa lúc, không nóng không lạnh. Phòng ăn và phòng bếp liền nhau, vô cùng rộng rãi và sáng sủa. Một chiếc bàn ăn to rộng cũng rất lớn. Khi uống chè, Mạnh Quyên và Tô Giản bàn bạc chuyện bữa cơm tân gia ngày mai. Tô Giản nói sáng sớm cô sẽ đi chợ, nhưng cái chợ lớn ở đây cách tiểu khu này hơi xa, sáng mai dậy sớm thật. Chu Khải đặt muỗng xuống, một tay đặt trên lưng ghế của Tô Giản, ghé sát vào cô, khẽ nói: “Tối nay sang chung cư bên đó ngủ đi. Chợ bên đó lớn hơn, sáng em dậy có thể mua xong rồi mang về.”
Tô Giản liếc anh một cái.
Khóe môi Chu Khải mỉm cười, ánh mắt đầy ẩn ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT