Chu Khải cười tiếp tục trêu chọc: “Vậy sau này không phải rất tiện à?”
Mặt Tô Giản đỏ đến mức suýt chảy máu. Cô nhìn tài liệu kia, cố gắng dời sự chú ý: “Ngày thường anh đều làm việc muộn như vậy à?”
Chu Khải nhìn, nói: “Thi thoảng thôi.”
Trên thực tế là thường xuyên. Thời gian ngủ của anh không dài, thường khoảng 5 giờ là đủ. Ngủ vào khoảng 0 giờ, sáng sớm hôm sau khoảng 5 giờ dậy, rất có quy luật. Tô Giản hỏi tiếp: “Còn xem bao lâu nữa?”
“Sao? Không có anh ngủ không được à?” Chu Khải nâng cằm cô, cười hỏi.
Câu này là thật, nhưng Tô Giản không trực tiếp thừa nhận, chỉ kéo kéo tay anh: “Đi ngủ đi?”
Chu Khải cúi đầu nhìn cô, khóe môi mỉm cười, trong mắt toàn là sự phong lưu. Người đàn ông này trong bóng đêm tự mang một vẻ mê hoặc, so với cảm giác của Triệu Đông Tuấn, Chu Khải lúc nào cũng có thể khơi dậy dục vọng của phụ nữ. Tô Giản cảm giác bị ôm cũng có chút muốn hôn anh. Nhưng cô vẫn nhịn lại, môi đỏ tươi nói: “Đi thôi? Hửm?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play