Ánh trăng mờ ảo.
Thời Viễn Quy nghiêng đầu ngắm người đang nằm nhẹ nhàng trên ghế tre. Khung cảnh này, hắn đã từng tưởng tượng rất nhiều lần.
Giang Phán lúc nào cũng trắng.
Lần đầu gặp là một vẻ trắng xanh yếu ớt vì bệnh, bình thường thì là làn da trắng hồng mịn màng. Còn lúc này, ánh trăng phủ lên gương mặt Giang Phán một lớp sáng dịu, mờ mờ ảo ảo, giống như chính con người y, rõ ràng đơn giản, thẳng thắn, nhưng lại khiến người ta không thể đoán được.
Thời Viễn Quy không hiểu nổi Giang Phán, cũng không hiểu nổi chính mình.
Ngay từ lần đầu gặp Giang Phán ở cây cầu đầu thôn, hắn đã bị một cảm xúc kỳ lạ chi phối.
Muốn nói chuyện với y, muốn lúc nào cũng được nhìn thấy y, muốn thấy y cười, muốn y vui vẻ, muốn đem tất cả những điều tốt đẹp nhất trao cho y.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play