Lần cuối Giang Phán gặp Thời Viễn Quy là hôm kia, lúc y đi hái rau.
Những ngày hội chùa vừa qua, sau khi Thời Viễn Quy hỏi Giang Phán có cần giúp gì không thì liền ở nhà chuyên tâm nghiên cứu chiếc ghế bập bênh mà Giang Phán từng miêu tả. Thêm vào đó, hắn còn bận kiếm tiền, nên cũng không chủ động tìm Giang Phán.
Hôm nay, Giang Phán lại đi qua rừng trúc ấy, rõ ràng đã đi qua vô số lần, nhưng lần này lại bất chợt thấy hồi hộp.
Chắc là cái cảm giác “gần quê càng ngại” đây rồi!
Tới trước cổng sân, y thấy chú chó vàng đang nằm dài thè lưỡi.
Thấy Giang Phán, nó chỉ hơi hé mắt, vẫy vẫy đuôi rồi lại nằm ngủ tiếp.
Giang Phán: “…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play