Kiếm được tiền rồi, việc đầu tiên Giang Phán làm là trả công cho Lâm Tiến Bảo, tổng cộng hai trăm văn.
Tính theo mức hai mươi văn một ngày, sáu ngày hội chùa là một trăm hai mươi văn, phần còn lại tính cho thời gian chuẩn bị trước đó.
Lâm Tiến Bảo mừng rỡ như bắt được vàng, vì từ trước tới nay chưa từng cầm nhiều tiền đến thế.
Phải biết rằng, ở trên trấn, một người làm thuê bình thường mỗi tháng cũng chỉ kiếm được ba bốn trăm văn. Vậy mà cậu ta chỉ giúp vài việc đơn giản trong mấy ngày, đã kiếm được hai trăm văn.
Lâm Tiến Bảo mừng đến phát điên, thậm chí phá lệ gọi Giang Phán một tiếng “Ca ca”: “Ca ca ơi, ta yêu ngươi chết mất! Ngươi thật sự quá tốt rồi! Thật sự cho ta nhiều tiền thế này sao? Tất cả đều cho ta à? Mà ngươi còn lời được không đó?”
Tuy biết mấy ngày nay buôn bán được nhiều, nhưng nguyên liệu cũng tốn không ít. Như dầu ăn chẳng hạn, đã phải mua thêm một lần nữa. Lý thẩm ở xưởng dầu còn lén hỏi Giang Phán có phải kiếm được khá lắm không, chứ sao lại dùng dầu hào phóng thế?
Huống hồ còn bao nhiêu chi phí khác, vậy mà Giang Phán vẫn đưa cậu ta hai trăm văn. Dù rất muốn nhận, nhưng cậu ta lại sợ Giang Phán chẳng còn dư bao nhiêu. Cậu ta cứ lưỡng lự mãi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play