Trước tiên phải nói đến chuyện tiền bạc.
Giang Phán nói: “Tiến Bảo à, hôm nay ta lên huyện, bán hết nấm và măng roi được hơn một trăm tám mươi văn. Phần ngươi để lại trộn lẫn rồi, không cân riêng, ta ước chừng hơn ba cân, tính cho ngươi bốn mươi văn nhé.”
Lâm Tiến Bảo khoát tay, không để tâm: “Không cần đưa tiền cho ta đâu, ta cố ý để lại cho các ngươi mà. Với lại tiền ta mang về cũng bị mẹ ta lấy mất, huống hồ mấy hôm nay ta toàn ăn thịt ở nhà ngươi, tính ra vẫn là các ngươi thiệt.”
“Nhưng ngươi cũng giúp ta làm việc mà.”
Giang Phán thấy không nên tính toán như vậy. Lâm Tiến Bảo hễ rảnh là chạy sang giúp y làm việc, lo cơm nước cho cậu ta là điều đương nhiên.
Lâm Tiến Bảo nói: “Thật sự không cần tiền đâu. Sau này ngươi còn dẫn bọn ta đi ăn ở tửu lâu lớn, coi như tích góp dần đi.”
Giang Phán trầm ngâm một lát, rồi nói: “Vậy cũng được. Sau này làm món ngon sẽ gọi ngươi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT