Sau một lúc lâu, ông cầm tấm danh thiếp của Kỷ Hoài Hương đặt trên bàn. Trên đó in rõ ràng tên công ty Tàng Hương. Công ty này ông từng nghe nhắc qua từ Cố Luật, cháu trai cả nói rằng mấy tháng trước mới thành lập một công ty nhỏ, nhưng lại phát triển với tốc độ không thể ngăn cản, cho ra mắt mấy sản phẩm đều cung không đủ cầu. Gần đây nhất, ông nghe tên công ty Tàng Hương khi biết Bạch thị bị họ thu mua, chuyện này khiến cả giới kinh doanh đều chấn động.
Giờ người phụ nữ này đang nói gì vậy?
Ông không nghe nhầm chứ? Cô nói công ty nước hoa Tàng Hương là của mình? Người thu mua Bạch thị cũng chính là cô ấy?
Nhìn thấy vẻ mặt không thể tin nổi của ông nội, Cố Vô Cẩn khẽ cười, khóe môi hơi nhếch. “Cho nên, ông à, Kỷ Hoài Hương không phải như ông nói, một cô gái nghèo khó, không đứng đắn. So với mấy người mà ông gọi là tiểu thư nhà Bạch hay tiểu thư nhà Tưởng, Hương Hương của cháu chẳng thua kém điểm nào. Đám con gái chỉ biết dựa dẫm vào gia đình kia, so với Hương Hương thì một sợi tóc của cô ấy cũng không bằng.”
Ông buông tấm danh thiếp xuống, chỉnh lại vẻ mặt rồi nhìn Kỷ Hoài Hương với ánh mắt phức tạp. “Cô không có chút bối cảnh nào, sao có thể gây dựng được một công ty?” Thật ra, từ lâu ông đã điều tra về cô, là người ở bên Cố Vô Cẩn lâu nhất nên càng không thể bỏ qua.
“Hừ, ông lợi hại vậy, chẳng lẽ không điều tra ra Hương Hương biết điều chế hương sao?” Cố Vô Cẩn mỉa mai.
Ông nghẹn lời, sắc mặt khó coi, còn cảm thấy bị bẽ mặt. Lúc nãy ông còn nói sẽ không cho phép một người phụ nữ lai lịch không rõ, ham tiền vào cửa, nhưng ngay sau đó, đối phương đã chứng minh thân phận của mình, khiến ông mất hết thể diện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play