Bạch Thế Hùng với cái vẻ mặt đó đúng là khiến cả đám người xung quanh phải phì cười.
Ai mà chẳng nhớ, hơn mười năm trước Bạch gia cũng chỉ là một công ty nhỏ xíu. Giờ đây, phát triển được chút lại bắt đầu vênh váo, chẳng coi ai ra gì. Nghe đâu Cố gia còn từng có ý định liên hôn với họ, nên Bạch Thế Hùng mới càng kiêu ngạo, mở miệng là dọa dẫm muốn “đè chết” một công ty nhỏ.
Tàng Hương Nước Hoa thì gần đây ai cũng nghe qua, mới khai phá thị trường mà đã gây chú ý. Nếu lúc này đắc tội Bạch gia thật, đúng là tự rước phiền toái vào thân.
“Xin lỗi! Hồ ly tinh, quỳ xuống xin lỗi tao!” Bạch Ni Ni giờ không khóc nữa, nước mắt còn dính lem nhem trên mặt, trông càng thêm nhếch nhác nhưng lại hưng phấn ra mặt. Cô ta đứng sát bên Bạch Thế Hùng, giọng the thé gào lên.
Sắc mặt Tả Hải sầm xuống. Từ lúc về nước tới giờ, anh chưa từng gặp kiểu người nào vừa hống hách vừa vô lý đến vậy. Theo anh thấy, hoặc là gia thế cực lớn, hoặc chỉ là dạng nhà giàu mới nổi, học đòi hống hách.
“Kỷ tổng?” Tả Hải nghiêng sang nhìn Kỷ Hoài Hương, hạ giọng dò hỏi ý cô.
Cho dù Tàng Hương Nước Hoa chưa mạnh bằng đối phương, nhưng họ cũng không phải loại để mặc người khác chà đạp. Huống chi, sau lưng Kỷ tổng là Cố nhị thiếu gia, người ngoài luôn tưởng anh là “phế vật” của Cố gia, nhưng Tả Dương theo sát bên anh, chính là để xử lý công việc.Nếu bàn về sản nghiệp, nhị thiếu vốn bị người ngoài hiểu lầm là kẻ tiêu tiền vô độ, đầu tư bừa bãi, nhưng thực tế khối tài sản của anh hoàn toàn không hề thua kém Đỉnh Thịnh Tập đoàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT