“Đúng vậy… thật trùng hợp.” Tưởng Mộng Vãn phản ứng lại, mỉm cười với Kỷ Hoài Hương.
“Hy vọng là không làm phiền bữa ăn của cô. Dạo gần đây ở trường thi cử liên tục, mỗi lần gặp cũng không có thời gian trò chuyện.” Kỷ Hoài Hương lễ phép nói, “Tôi chỉ muốn nhắc bạn học Tưởng một chút về thỏa thuận cá cược giữa chúng ta.”
Không biết có phải Tưởng Mộng Vãn cố tình tránh mặt hay không mà ở trường, Kỷ Hoài Hương hoàn toàn không tìm được cơ hội nhắc chuyện này. Không ngờ hôm nay lại tình cờ gặp, cô nhất định phải nắm lấy.
Tưởng Mộng Vãn nâng ly pha lê trong suốt, khẽ nhấp một ngụm nước chanh. Vị chua nhàn nhạt lập tức lan tỏa trong khoang miệng, có điểm chua xót.
Dưới ánh sáng mờ nhạt, gương mặt thanh lệ của Tưởng Mộng Vãn vừa mơ hồ vừa như đông cứng lại. Giọng cô vẫn giữ vẻ dịu dàng trong trẻo:
“Thỏa thuận đó chẳng phải vẫn chưa đến thời hạn sao?”
“Ừ, hôm nay thì chưa, nhưng qua 12 giờ đêm nay là đến rồi.” Khuôn mặt trắng mịn của Kỷ Hoài Hương hiện vẻ khó xử, “Trường học hôm nay cũng đã nghỉ, chẳng lẽ mai tôi lại phải chạy đến nhà bạn học Tưởng để lấy tiền? Như vậy thì làm phiền cô quá, tôi sẽ thấy ngại lắm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play