Lời của Tưởng Mộng Vãn khiến mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Phương Vân Dao.
Bàn tay đang cầm đũa của cô khẽ siết lại. Bị mọi người nhìn chằm chằm, cô vừa thấy xấu hổ vừa bối rối. Đúng lúc ánh mắt mình chạm phải ánh mắt của Cố Vô Cẩn, trái tim cô như hẫng một nhịp.
“Hoài Hương, cô xem có phải cô và chị họ của tôi trông giống nhau không?” Tưởng Mộng Vãn dường như rất hứng thú với chủ đề này, liên tục nhấn mạnh việc Kỷ Hoài Hương có giống Phương Vân Dao hay không.
Kỷ Hoài Hương khẽ nhíu mày. Chẳng ai thích nghe so sánh mình với người khác như vậy. Cô đặt chiếc muỗng sứ trắng trong tay xuống, lúc này mới ngẩng đầu nhìn sang Phương Vân Dao. Đối phương quả thật có vẻ đẹp rực rỡ, hàng lông mày thanh tú, đôi mắt xinh đẹp, bờ môi hồng mềm mại… Không thể phủ nhận, ở mỗi đường nét đều thấp thoáng bóng dáng quen thuộc.
“Đôi mắt cô nhìn không chuẩn.”
Giọng Cố Vô Cẩn đột ngột vang lên, lạnh lùng, pha chút châm biếm.
“Một khối mỹ ngọc và một cục đá tuy cùng được khai thác từ mỏ, nhưng có thể giống nhau sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT