Cố Vô Cẩn mím chặt đôi môi mỏng, cúi đầu nhìn cô. Cô gái nhỏ với làn da trắng như tuyết, gương mặt xinh xắn tràn đầy ý cười. Rõ ràng bị anh chặn ngay trước cửa, vậy mà cô chẳng hề tỏ ra lo lắng, thậm chí còn hỏi anh có phải muốn gần gũi với cô hay không.
Ha hả, xem ra là do trước đây anh luôn nhẫn nhịn quá mức, nên cô mới không nhận ra, trêu chọc anh thì sẽ có kết cục gì.
Người đàn ông mím môi, khóe miệng lộ ra nốt ruồi nhỏ đáng yêu.
Tạch! Tạch!
Đôi mắt Kỷ Hoài Hương sáng rực, nhìn chăm chú vào nốt ruồi ấy, trái tim như bị một móng vuốt mèo nhỏ khẽ cào nhẹ, ngứa ngáy đến mức không chịu được. Cô thật sự rất muốn ôm anh, rất muốn… liếm một cái.
Cô dùng mũi chân đá nhẹ vào đôi giày đen của anh, chủ động ôm lấy eo rắn chắc của anh, cảm nhận được cơ bụng anh căng lên rõ rệt. Cô chớp mắt, dịu giọng gọi:
“Cẩn Cẩn?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT