“Cẩn Cẩn?”
Kỷ Hoài Hương nhìn vào màn hình điện thoại, thấy người đàn ông bên kia không nói lời nào, gương mặt tuấn tú dần dần ửng đỏ. Dù chỉ qua màn hình, cô vẫn có thể cảm nhận được sự ngượng ngùng của anh. Cô lập tức vui vẻ, trong lòng đắc ý cho rằng Cố Vô Cẩn là vì cô đến gần nên mới ngượng ngùng đến thế.
“Cẩn Cẩn, anh đang ngại à?” Cô hỏi thẳng ra, chẳng chút e dè.
Kỷ Hoài Hương hoàn toàn không nhận ra mình vừa để lộ ra chút cảnh xuân. Có lẽ vì nằm sấp không thoải mái nên cô khẽ xoay người. Chiếc áo ngủ trễ vai khiến vùng da trắng mịn nơi xương quai xanh lộ ra, mà bờ ngực tuyết trắng theo động tác cũng khẽ rung nhẹ, hiện lên những đường cong đầy mê hoặc. Chỉ trong một khoảnh khắc, mặt Cố Vô Cẩn đã đỏ bừng lên, chỉ cần liếc qua, anh cũng đã tưởng tượng ra nơi đó mềm mại, quyến rũ đến nhường nào.
“Em ngồi dậy trước đi.” Giọng anh trầm xuống, có phần nghiêm khắc nhưng cũng đầy kiềm chế.
“Hả? Có chuyện gì sao?” Kỷ Hoài Hương ngơ ngác nhìn anh.
Tai của Cố Vô Cẩn đã đỏ đến mức gần như sắp nhỏ máu, ánh mắt sâu đen như mực hiện rõ vẻ cố nén, anh thấp giọng nhắc nhở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT