Trong không khí lững lờ lan tỏa một mùi hương nhàn nhạt. Bây giờ đã vào thu, tiết trời se se lạnh, dễ chịu. Trong phòng không bật điều hòa, chỉ khẽ mở cửa sổ cho thông gió, nhưng nhiệt độ vẫn ấm áp, đủ khiến người ta cảm thấy thoải mái.
Cơ bắp trên người Cố Vô Cẩn căng lên, đặc biệt là khi bị Kỷ Hoài Hương chạm vào phần cánh tay – giống như một tảng đá rắn chắc, nóng hổi đến bỏng tay.
“Để anh tự mặc.”
Cố Vô Cẩn cúi đầu, thấy Kỷ Hoài Hương đang cầm quần áo, định khoác lên người anh.
“Em muốn giúp anh mặc mà.”
Kỷ Hoài Hương đứng trước mặt anh, ngẩng đầu nhìn lên. Có lẽ vì anh đang cởi trần, để lộ thân hình khiến người ta phải đỏ mặt, nên cảm giác lúc này của cô hoàn toàn khác với mọi khi. Cố Vô Cẩn không còn là người đàn ông hay thẹn thùng ít nói, mà là một người đàn ông tràn đầy sức hút, khí chất mạnh mẽ, hormone nam tính như muốn trào ra ngoài.
Từ phần cơ ngực khỏe khoắn dần thu gọn về chiếc eo săn chắc, từng rãnh cơ rõ rệt, đường nét cơ thể mượt mà kéo dài xuống tận nơi dây lưng buộc quần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT