Cố Luật đặt đũa xuống, khẽ lắc đầu, sắc mặt lộ vẻ đau lòng:
“A Cẩn, trong lòng em thật sự nghĩ đại ca như thế này sao?”
Cố Vô Cẩn im lặng nhìn anh ta, ánh mắt sâu thẳm, môi mỏng mím chặt.
“Những cô gái mà anh chọn cho em, đều là qua sàng lọc kỹ càng, gia thế trong sạch, tính cách đoan trang, sạch sẽ xinh đẹp, không dễ gây phiền phức. Từng người một đều là anh dốc lòng lo liệu. Em lại nhìn anh với ánh mắt như vậy sao?” Cố Luật hơi cau mày, trong giọng nói không giấu được sự không vui. “Sau khi ba mẹ mất, em muốn gì, anh đều cố gắng đáp ứng hết. Anh cưng chiều em như vậy, em còn chưa hài lòng điều gì nữa?”
Ánh mắt Cố Vô Cẩn dừng lại trên miếng cá phủ đầy gừng băm và hành lá, chỉ nhìn thôi cũng khiến anh cảm thấy chán ghét.
Anh nhớ đến những lần ăn cơm cùng Kỷ Hoài Hương. Chỉ cần anh từng vô tình nhắc một câu không thích ăn gừng và hành, kể cả khi họ còn chưa chính thức quen nhau, mỗi lần sau đó cô đều sẽ dặn dò phục vụ không cho hai món đó vào đồ ăn.
Lúc này anh mới hiểu, yêu chiều một người, là dùng trái tim để quan tâm, là để ý đến từng chi tiết nhỏ mà không cần nói ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play